chipchip04

mình đi rồi, có lẽ cũng sẽ không về nhà nữa, không viết cho những người thân thương ở đây nữa. nhưng mà, chỗ này vẫn lưu lại, để mình biết, con chữ mình từng ngây ngô thế nào, mình từng cuồng nhiệt thế nào, mình của tuổi trẻ còn nhiều thiếu sót, đến bây giờ đã khác rất nhiều rồi. nhưng mỗi khi nhìn lại, đều không kìm được cười thật dịu dàng, cũng không kìm được bao phần luyến tiếc. những người này mình yêu, bây giờ đều đã có lối đi riêng, xây dựng sự nghiệp, đem thế giới của họ cách xa nhau. thâm tâm mình vẫn luôn mong, tình anh em của họ vẫn còn đó, tốt đẹp.
          	
          	cảm ơn mọi người, cảm ơn mình.

chipchip04

mình đi rồi, có lẽ cũng sẽ không về nhà nữa, không viết cho những người thân thương ở đây nữa. nhưng mà, chỗ này vẫn lưu lại, để mình biết, con chữ mình từng ngây ngô thế nào, mình từng cuồng nhiệt thế nào, mình của tuổi trẻ còn nhiều thiếu sót, đến bây giờ đã khác rất nhiều rồi. nhưng mỗi khi nhìn lại, đều không kìm được cười thật dịu dàng, cũng không kìm được bao phần luyến tiếc. những người này mình yêu, bây giờ đều đã có lối đi riêng, xây dựng sự nghiệp, đem thế giới của họ cách xa nhau. thâm tâm mình vẫn luôn mong, tình anh em của họ vẫn còn đó, tốt đẹp.
          
          cảm ơn mọi người, cảm ơn mình.

chipchip04

là mình, là mình ,là mình đây.
          
          mình vẫn nhớ những bản thảo dang dở trong máy chưa hoàn thành, nhưng bây giờ có lẽ là mãi mãi không hoàn thành được nữa. chuyện của hai người, hai người hiểu. chúng ta lâu nay chỉ là tự mình ảo tưởng thôi, sau cùng đau lòng cũng là tự mình chuốc lấy.
          
          đến đây thì chính thức ngừng viết. ngừng viết cho samhoon, cho ongniel, cho chamseob , cho các bạn. cái gì hết cũng hết, chúng mình không níu kéo được thì chỉ có thể tiếp tục ủng hộ các bạn. mong cho park jihoon sẽ thật vững bước, kim samuel sẽ tiếp tục mạnh mẽ, mong ong seongwoo tiếp tục bay cao với ước mơ của mình, kang daniel phải thật thành công, park woojin phải thật vui vẻ, và ahn hyungseob hãy sống một cuộc đời đẹp xinh nhé.
          
          wanna one sẽ còn đó để mọi người chở về.
          
          xin chào và tạm biệt.
          mình yêu mọi người

chipchip04

lúc nào về nhà cũng nói một câu lâu lắm mới về, lâu dần thành thói quen vậy. 
          gọi đây là nhà đơn giản chỉ vì đây mà những tâm tư đầu tiên của mình, nơi mình viết và chỉ viết, nơi mình học cách yêu những con chữ của bản thân.
          dù không biết bao giờ mới trở lại được nguyên vẹn (gần 1 năm rest rồi), nhưng để nhắn với những ai đang chờ mình (hoặc chẳng có ai cả, chỉ là mình chờ bản thân mình cũ), thì mình hứa rằng mình sẽ về.
          
          rất sớm thôi.

chipchip04

mọi người đều sẽ ổn, và đúng như thế thật. quá lâu mình k lên đây nhưng mà He về rồi này, M cũng hứa hẹn sẽ up lại truyện lên wat nữa. vậy nên mình sẽ ổn thôi, nhất định vậy...

chipchip04

lâu rồi mới về nhà. mà thấy nhà vẫn bình yên như thế.
          
          có lẽ mọi thứ mà như vậy, lúc bên cạnh thì chẳng biết trân trọng, khi xa rồi mới thực sự thấy nhớ, thấy cần. những mẩu chuyện nhỏ ở nhà luôn đáng yêu và khiến mình nhìn mọi thứ vui vẻ hơn. vậy đấy.
          
          

chipchip04

@ chipchip04  wat làm ơn load cho tui đọc truyệnnn
Reply

chipchip04

@ chipchip04  chán thiệt sự
Reply

chipchip04

@ chipchip04  mà sao lại k vào được wat nữa vậy?
Reply

chipchip04

lạnh thì vẫn rất lạnh, rất sợ trời đã gió lại còn mưa, nhưng không có ai ở cạnh nên đành tự ấm.
          
          con người đều thay đổi, không lại cứ khư khư cái bản thể thứ nhất của chính mình. vậy nên đời mới buồn, chúng ta mới nói chữ giá như, mới tiếc sao ngày trước ta thơ dại đến thế.
          
          thôi thì, vì ai cũng đổi thay, nên chúng mình hòa 1 - 1