gomsagyun-

| cơn mơ | 
          	
          	hay em chỉ là một phần vụn nát 
          	trong miền ký ức đã úa tàn 
          	cùng bao đêm ngày dần tan 
          	hả anh?

gomsagyun-

| cơn mơ |
          (chưa kết thúc)
          
          anh ơi,
          có khi nào anh thấy em trong cơn mơ
          thấy em là nàng thơ
          của riêng mình
          thấy em ngồi bên ô cửa sổ, và lặng thinh,
          đôi mắt sáng như viên châu minh mà anh từng khao khát
          ...

gomsagyun-

tui xin lỗi vì đã sủi quá lâu đợt này, nhma tui bận quá  nghỉ hè nên thiếu ý tưởng nữa, thành ra không cập nhật truyện cũng hơn 1 tháng trời. tui sắp thi nên cũng không muốn viết lắm, thi xong tui sẽ quay lại cập nhật tiếp nhé 
          
          cảm ơn vì đã luôn ở đây và ủng hộ tui. tuy không đăng chương mới nhưng cmt của các bbi tui vẫn rep, và tui cũng có xem được rất nhiều thông báo vote. cảm ơn nhiều ạ.
          
          thiên dạ.

gomsagyun-

| mặt trời khóc |
          
          một ngày mặt trời khóc,
          chẳng biết vì điều gì,
          chỉ là thầm lặng khóc
          với muộn sầu tràn mi.
          
          rồi vầng dương hẹp đi
          nhuốm trọn màu nước mắt
          chẳng còn mang kim sắc
          như ngày xưa từng thì.
          
          cả nắng cũng nhạt đi,
          chẳng còn đâu rực rỡ.
          người ta hóa dại khờ,
          khi bình minh trắc trở.
          
          nhưng cũng chẳng ai hỏi:
          "vì sao mặt trời khóc?
          vì sao nắng nhạt đi?
          trong trùng trùng nước mắt?"
          
          người đời ai cũng biết
          nhưng chẳng ai quan tâm
          ai cũng cứ lặng câm
          nhắm nghiền mắt, âm thầm.
          
          vậy thì:
          "sao mặt trời lại khóc?"
          bởi đã quá mệt nhoài,
          ngày ngày đem ánh sáng
          cho cuộc sống ngày mai.
          
          rồi người đời cũng hỏi:
          "sao nắng cứ nhạt hoài?"
          bởi đã quá uể oải,
          thức dậy mỗi sớm mai.
          
          - Thiên Dạ.

gomsagyun-

| nhanh |
          
          mắt em sáng như một vì sao rơi
          môi em đỏ như bầu trời tận thế (*)
          ôi thật tệ, sao em không chịu hiểu tận gốc rễ
          những đau thương mà tôi phải trải qua
          phải chăng em chỉ coi tôi là một bến phà
          tùy tiện đi, thật dễ dàng buông bỏ
          chỉ có tôi là người không thể tỏ
          tại sao em bỏ tôi
          trong một chiều mưa rơi ngập bến đò.
          
          - Thiên Dạ.
          (*): 2 câu thơ của Châu sa đáy mắt.

gomsagyun-

| mơ |
          
          có khi nào em mơ
          mơ về một tình yêu không trắc trở
          mơ về một cuộc sống thơ ngây
          của một đứa trẻ chưa biết gì về đời.
          nhưng em ơi,
          ta vốn đã chơi vơi ngay từ khi còn rất trẻ.
          
          - Thiên Dạ.