hng_van

Quả nhiên sau bao nhiêu năm tháng rời xa, nơi này vẫn là nơi mà lòng mình thấy nhẹ nhõm nhất.

hng_van

 Em thương chị lắm! 9 tháng rồi chị biết không? Và chưa bao giờ em nghĩ đến cảnh bản thân bị chị bỏ rơi như thế này bao giờ cả. Thật lòng là em chỉ muốn nhào vào lòng chị khóc như một đứa con nít cho xong nhưng làm sao giờ? ta chưa yêu nhau, chưa ôm nhau, chưa là gì.  Chị ơi, cho em một cơ hội được không? Em ước mình có thể yêu thương chị nhiều ơi là nhiều, không muốn để chị phải buồn lòng nữa. Người ta làm chị khóc nhiều, tiếc rằng em không ở đó lau nước mắt cho chị, chỉ biết gõ vài chữ qua tin nhắn.không biết chị thương em không nhưng mà không có chị, em cô đơn lắm!

hng_van

Đúng là những thứ không được như thứ nó nghĩ.  Nó nghĩ nó giỏi nhưng mà còn nhiều người giỏi hơn nó, thế là thứ hạng của nó có sự chênh lệch rất nhiều so với người khác. Hôm nay nó buồn.

CsIvCte

@hng_van êu ôi giờ mới seen đc tin nhắn của bé nè, sori nhaaa
Reply

hng_van

@ CsIvCte  bé ổnn
Reply

CsIvCte

@hng_van shao thế bé oiiiii
Reply

hng_van

Bí idea cho fic mới quá các đồng chí ơii, ai gợi cho mình đi nào

hng_van

@ Imngphtrg_o  ok, hẹn tối nhé ngdep=))
Reply

Imngphtrg_o

@hng_van  tối chị rảnh =))
Reply

hng_van

@ Imngphtrg_o  hong biết, eo ơi xem khoảng cách địa lí kìa, rảnh k tí nhắn tin chơi chơi nè=))) hê hê
Reply

hng_van

" Cái quý nhất của con người là cuộc sống và danh dự sống.
          Bởi vì đời người chỉ sống có một lần, phải sống sao cho khỏi xót xa, ân hận.
          Vì những năm tháng đã sống hoài, sống phí.
          Để khỏi hổ thẹn vì những việc làm ti tiện, đớn hèn bị mọi người khinh bỉ.
          Để khi nhắm mắt xuôi tay, ta có thể tự hào rằng
          Tất cả đời ta, tất cả sức ta, ta đã hiến dâng cho sự việc cao đẹp nhất trên đời.
          Sự nghiệp đấu tranh giải phóng dân tộc  giải phóng con người mang lại hạnh phúc cho nhân dân."
          
          Có vẻ trận mưa hôm qua tại Sài Gòn đã đổ trận rất lớn. Những sự xót xa, biết ơn dành cho bác Nguyễn Phú Trọng có lẽ chẳng thứ gì sánh bằng. Bác đã sống, đã tiếp nối đất nước của những bậc cha ông tiến bước và dâng hiến cho đất nước Việt Nam những sự việc cao đẹp nhất đời. 
          Ông trời đã khóc, đã đổ dòng lệ thương xót vô cùng và chính những người con trên mảnh đất quê hương này cũng vậy.
          Một người " cha" vĩ đại của đất nước, giờ phải giơ tay chào tạm biệt. Mong rằng linh hồn của người sẽ an nghỉ nơi chín suối. 
          Những người con Việt Nam sau này sẽ tiếp bước cha ông, xây dựng đất nước ngày càng giàu mạnh. Chúng con, sẽ sống, sẽ làm theo những gì lí tưởng của bác truyền đạt. Những điều ý nghĩa, tươi đẹp nhất, cảm ơn bác vì đã dốc sức, toàn tâm xây dựng một Việt Nam tươi đẹp.