kimt_ruby

hay em thương peo nhé
          	thương luôn lối đi,
          	thương luôn đường về,
          	thương cả đôi mình
          	mong đừng chia xa
          	thương hai ta 
          	vì gia đình
          	mà đi con đường sỏi,
          	vào lối mòn
          	để chẳng bao giờ xa.
          	em nhớ peo
          	nhớ nhiều lắm,
          	nhiều hơn trước đây rất nhiều.
          	
          	tối ngày chúng ta chia xa,
          	trời bỗng mưa giông một cách kỳ lạ,
          	cả tháng liền nắng bừng cả hạ,
          	vậy mà ngày đó trời “khóc la”.
          	
          	em khóc,
          	sau hôm đó em tìm đến thuốc lá,
          	khoả lấp nỗi nhớ peo bằng khói,
          	mùi khói nặng em từng ghét cay đắng,
          	thế mà em muốn nó tràn vào phổi,
          	lấn vào tim để lấp đầy khoảng trống
          	mà ai đó bỏ lại.
          	
          	 đồ đáng ghét,
          	sao lại làm em khóc,
          	peo từng nói không muốn em khóc,
          	vậy tại sao đứt đoạn chia xa,
          	peo không muốn em khoẻ mạnh,
          	tại sao lại rời đi vậy ha...

kimt_ruby

hay em thương peo nhé
          thương luôn lối đi,
          thương luôn đường về,
          thương cả đôi mình
          mong đừng chia xa
          thương hai ta 
          vì gia đình
          mà đi con đường sỏi,
          vào lối mòn
          để chẳng bao giờ xa.
          em nhớ peo
          nhớ nhiều lắm,
          nhiều hơn trước đây rất nhiều.
          
          tối ngày chúng ta chia xa,
          trời bỗng mưa giông một cách kỳ lạ,
          cả tháng liền nắng bừng cả hạ,
          vậy mà ngày đó trời “khóc la”.
          
          em khóc,
          sau hôm đó em tìm đến thuốc lá,
          khoả lấp nỗi nhớ peo bằng khói,
          mùi khói nặng em từng ghét cay đắng,
          thế mà em muốn nó tràn vào phổi,
          lấn vào tim để lấp đầy khoảng trống
          mà ai đó bỏ lại.
          
           đồ đáng ghét,
          sao lại làm em khóc,
          peo từng nói không muốn em khóc,
          vậy tại sao đứt đoạn chia xa,
          peo không muốn em khoẻ mạnh,
          tại sao lại rời đi vậy ha...

kimt_ruby

tôi đã hi vọng em hạnh phúc
          và rồi em hạnh phúc mà chẳng cần tôi
          
          thật ra tôi là kẻ tồi tệ
          mấy kẻ văn vở hay tồi lắm
          chẳng hạn là tôi
          
          một kẻ điên, kẻ khờ, kẻ dại
          vất vưởng mảnh tình vỡ trên vai
          hao gầy mấy hình em trên giấy
          yêu em nồng đượm lại khó phai
          
          
          

kimt_ruby

          Ngày tôi vào Sài Gòn,
          tôi gặp em,
          gặp người con gái tôi thương,
          ngay tại hội trường có hơn nghìn người nhập học,
          tôi nắm tay em trên hàng ghế khuất chờ đến lượt,
          đặt tay lên má em, mắt chạm mắt, mắt nhìn môi, em bảo đừng nhìn em với ánh mắt đó, em ghen, tôi biết,
          tay giữ lấy cằm em, nhẹ nhàng phủ lên đôi môi đã được tô son kỹ lưỡng ấy, vị môi em thật ngọt, em khó thở,
          nhẹ nhàng buông em ra, tôi khẽ rỉ vào tai em những lời đường mật: tôi thương em, tôi muốn em là bạn gái tôi...
          em hỏi tôi câu rằng: tôi chiều em nhiều như vậy lỡ sau này tôi bỏ em đi thì em làm sao đây?
          nhưng em ơi, em phải biết tôi chiều em là vì tôi thương em, tôi thương em cho nên mới cùng em trải qua nụ hôn đầu ngọt ngào đó
          
          
          
          

kimt_ruby

mai thi xong viết tiếp :(((
Reply

kimt_ruby

          (2)
          
          ngày chưa vào Sài Gòn,
          tôi thao thức ao ước sớm vào gặp em,
          ngày chưa vào Sài Gòn,
          chúng ta ôn bài cùng nhau qua màn hình điện thoại, chúng ta hay cổ vũ nhau bằng những lời có cánh,
          ngày chưa vào Sài Gòn,
          tôi hay gửi ảnh cho em mỗi khi tôi đi chụp ảnh,
          ngày chưa vào Sài Gòn,
          chúng ta an ủi nhau mỗi khi áp lực đến kiệt sức,
          ngày chưa vào Sài Gòn,
          em giận dỗi khi tôi đi chơi với cô gái khác,
          ngày chưa vào Sài Gòn,
          em ghen, đến nỗi không nhắn tôi cả tuần,
          ngày sắp vào Sài Gòn,
          tôi đã chuẩn bị sẵn quà cho em,
          ngày sắp vào Sài Gòn,
          đồ ăn vặt và cả mỹ phẩm được tôi xếp gọn trong vali,
          
          ngày vào Sài Gòn,
          chúng ta thi khác cơ sở,
          tôi thổn thức, buồn dằn trong lòng vì không gặp được em, lỡ bỏ lỡ cuộc gọi điện của em,
          em giận, em trách đến cuối cùng vẫn không gặp được em,
          ngày quay lại quê,
          vì đã xác định không đủ điểm năng khiếu,
          tôi chọn học trường tư,
          em cho tôi hai lựa chọn,
          bắt tôi phải chọn một trường để cùng học với em,
          tôi chọn một trong hai,
          thế là tôi và em xác định sẽ học cùng nhau.
          Trước khi gặp lần đầu tiên,
          em hỏi tôi một câu,...
          

kimt_ruby

em ơi, Sài Gòn chiều nay có gió, mát lắm,
          cửa sổ ở tầng hai nơi tôi đang ở,
          khung cảnh là một bãi đất trống,
          có vài bụi chuối lớn nhỏ,
          tôi nhớ lại ngày còn ở quê,
          mỗi khi không khoẻ hay không ổn,
          là lúc đang ôn năng khiếu,
          tôi leo lên nóc nhà sau như một chú khỉ,
          ngắm hoàng hôn chiều tà,
          có gió, có tiếng chim kêu, có nhạc
          và có cả tình cảm của em.