kireiri

một đứa là tự tay tiễn em bé, một đứa là bị cắn cho mới sáng mắt ra thì giống nhau thế đéo nào được =))))))))

kireiri

Xin chào, đây là THQ, và chào mừng mọi người đến với ❝ Sips Tea ❞.
          
          Mùa hè này, Đảng comeback với một project nóng hổi: Sips Tea. Với format gặp gỡ khách mời - những teamwork trẻ và đầy tiềm năng trên Wattpad hiện nay, cùng bàn luận về những vấn đề hàng đầu xoay quanh "teamwork thế hệ mới", Sips Tea hứa hẹn sẽ mang đến cho bạn trải nghiệm vô cùng thú vị và hào hứng.
          
          Cùng đón xem nhé!
          
          !https://www.wattpad.com/story/258896482?utm_source=android&utm_medium=link&utm_content=story_info&wp_page=story_details_button&wp_uname=drugiex&wp_originator=quNHqna25cPcJAFpI%2BxJIw3VJQaN9SL1QJ6VdaSwiNZODhkzhglgda6LmkC9s5NJoHH4e1eFN1hWEBJfT20CH%2ByqNmEoFmz601yFpQLjIc6qxZ3vBrycN%2FtgRT%2FdkafL

kireiri

tiếng chuông reo vang, buổi dạ hội đã bắt đầu. người người nhà nhà nắm tay nhau, vui mừng trong những bộ váy xinh đẹp, những bộ com-lê sang trọng đi dự tiệc. 
          
          nàng lọ lem buồn rầu ngắm nhìn dòng người nô nức đi dự hội. quần áo em đã quá cũ, không thể đến buổi lễ với tình trạng này được. bà tiên hiện ra:
          
          "xin lỗi con, năm nay bận chạy deadline, ta không giúp gì được. nhưng đừng lo, studio ii của twerk sẽ may cho con một chiếc đầm thật đẹp để đi dự tiệc! mau book lịch đi nào."
          
          ❝masquerade❞, studio ii đã chính thức mở cửa để đón nhận những đơn hàng của các cậu. với đội ngũ thiết kế đầy tài năng và có trách nhiệm, hãy tin tưởng và đặt ngay một đơn cho đứa con tinh thần của cậu thôi nào.
          
          "if you dream a thing more than once, sure to come true.
          if you want a difference, please order."
          
          @twerkstudio
          
          https://my.w.tt/oTNa2qKEW8
          
          https://www.wattpad.com/story/236485860

kireiri

❛ Ngủ đi thôi, người ơi
          Để những kí ức trôi vào miền diêu vợi.❜ 
          
          Tôi đã từng mơ, về những bình yên trọn vẹn nhất giữa thế gian đầy hỗn loạn và sóng gió. Thế nhưng sâu bên trong tiềm thức, tôi vẫn hi vọng tìm thấy an nhiên chẳng thế thốt nên lời giữa cơn mơ chất chứa biết bao ngổn ngang, gửi cho gió thả trôi hết sầu muộn còn đọng lại trong tháng ngày vội vã. 
          
          Vậy, liệu người có nguyện cùng ngồi xuống đây và trải lòng mình cho tôi nghe? Bí mật vẫn sẽ mãi là bí mật, đây sẽ là chuyện riêng của đôi mình thôi. Người dưng chung lối, bỗng chốc trở nên sao thật thân thuộc.
          
          【Clandestine】- gửi gắm những tâm tư tình cảm của người tại đây và câu chuyện ấy sẽ được chúng tôi lưu giữ mãi trong một góc nhỏ của cửa tiệm. Tốt đẹp và trân quý nhất.
          
          【Epiphany】- rồi bất chợt trong khoảnh khắc ấy, người sẽ cảm thấy rằng mình đã được yêu, được thấu hiểu, hay chỉ đơn giản là đã tìm ra thứ mình hằng nâng niu trân trọng vẫn luôn ở ngay đây. 
          
          『 studio i ; epiphany 』- đến với studio kí sự, hãy để tâm trạng trở nên nhẹ hơn cùng twerk.
          
          ❝ Only twenty minutes to sleep
          But you dreаm of some epiphаny
          Just one single glimpse of relief
          To mаke some sense of whаt you've seen.❞
          
          https://my.w.tt/SyCUJHuzU8

kireiri

"Ai tàu phớ không em ơi! Tào phớ, bánh rán, bánh tiêu đây!"
          Một giọng nói của bác trung nên vang qua tai tôi khi đang đi trên con phố Đinh Tiên Hoàng. Ngoái lại, tự nhiên tôi thèm tào phớ thật. Tôi vẫy tay, tiến tới mua một cốc, rảo chân sang chiếc ghế đá ven hồ Gươm ngồi. Cơn gió tháng tám dịu dàng nhẹ lay từng cành liễu, làm bay bay những cánh phượng cuối cùng trên không, đem theo mùi hoa sữa ngọt ngào cuốn lấy nơi đầu mũi tôi. Một hương vị đượm mùi hoài cổ và nhớ thương tràn về ôm lấy tôi.
          Hà thành vẫn luôn đẹp như thế, không mờ đi theo thời gian. Hồ Hoàn Kiếm bốn mùa nước vẫn xanh ngát, Tháp Rùa quanh năm vẫn uy nghiêm. Bóng đỏ son của cầu Thê Húc lấp ló và mái đền Ngọc Sơn.
          "Ôi chà, muộn rồi..."
          Tôi đứng dậy, bỏ cốc tào phớ đã rỗng vào thùng rác, rồi xách túi đi tiếp.
          "Ngõ 918, ngõ 918. Ta lưu lại những cổ kĩ của Hà Nội xưa. 
          Ngõ 918, ngõ 918. Ta chứng kiến những ngày vươn lên của Hà Nội nay.
          Ngõ 918, ngõ 918. Chào em, cô gái Hà thành."
          https://my.w.tt/pEG4SmFTQ8

kireiri

Có những ám ảnh kéo dài rồi đuổi theo chúng ta đến vô tận. Có những đau đớn tổn thương khiến chúng ta mặc cảm. Có những vết thương vĩnh viễn không lành, kia có thể gọi là ám ảnh, có thể gọi là nỗi uất hận gặm xé, có thể là những kỉ niệm khó quên. 
          
          Cùng nhau đi hết đoạn đường một năm thời gian, ai biết được trong số chúng ta có bao nhiêu là nỗi lo, có bao nhiêu là bệnh tật? Cũng có thể là lo sợ về một ngày mai kia. 
          
          Một câu chuyện ngắn dưới một sự kiện, cũng là cơ hội để trải lòng, những thành viên của Trà Team. 
          
          https://www.wattpad.com/story/215933221-event-1-n%C4%83m-tr%C3%A0-team-g%C6%B0%C6%A1ng-ma-qu%C3%A1i