lansope
Tôi suy đến mức bật khóc Cái ngày tôi chấp tay vào viết bộ “Sen trắng trở về” tôi đã có suy nghĩ sẽ cho một cái kết SE, vâng, là tôi khốn nạn đến mức để kết “Âm Dương cách biệt”, nhưng rồi dạo gần đây tôi nghe được một câu hát “Thà là ô thước, xin đừng cách biệt âm dương”. Dù thế nào đi nữa, xa nhau cũng được, ghét nhau cũng được, xin đừng là cách biệt âm dương. Tôi trải lòng một chút nhé, thật sự tôi đã gần như hoàn thành xong nó, tôi cũng khá ưng với văn án hiện tại của mình, nhưng không ngờ sau khi nghe xong bài hát, rồi nhìn lại các chương truyện tôi tính đăng, tôi lại kiềm không được mà bật khóc. Anh thật ghét cái chốn đông người, vừa bảo ta hai đứa xứng đôi, giờ vẫn hai người, lại bảo ta không phải một đôi” Bây giờ phân vân quá. Không biết có nên sửa cốt truyện không nữa
Hanic08
@ lansope theo t là cậu kh nên sửa á , c cũng đã tốn tg để hoàn thiện bộ truyện một cách chỉnh chu nhất r , giờ mà sửa khá là đáng tiếc ý , vs lại quan trọng là c thích cái kết như v hay không , lòng c thấy thoải mái là được , thực ra cũng có nhiều người thích ăn mặn :)) , như tui chẳng hạn =)))) , tui thích mấy bộ se lắm , nếu truyện c se thì tui ủng hộ nhaa.
•
Ответ