Bonus 2: Ai mới là trẻ con?

507 33 0
                                    

Mẹ trẻ ốm rồi! Tiểu Đường mới phát hiện khi nó chuẩn bị rời giường sáng nay.

Chuyện đáng lẽ cũng chẳng có gì nghiêm trọng đâu nhưng Tiểu Đường làm sao ngờ được nàng ốm đúng lúc nó phải hoàn thành bài tập nhóm cơ chứ. Thư Hân bệnh vào đặc biệt bám người, mà "người" ở đây đương nhiên là cục cưng bảo bối nhà mình. Thành ra Tiểu Đường vì không muốn nàng buồn phiền đành kéo đám bạn cùng lớp về nhà, bởi vậy mới có cảnh tượng quái đản lúc này đây

Vốn Tiểu Đường đang nằm trên phòng lướt điện thoại, nghe tiếng mở cửa liền nhanh chóng ngồi dậy xỏ dép lon ton xuống nhà. Vừa thấy bóng người thân thuộc thì nào còn để ý phía sau xuất hiện thêm ai, hớn hở phi thân tới, còn chu làm nũng ý muốn hôn hại Tiểu Đường một phen toát mồ hôi hột.

Nó xoa lưng nàng, thấp giọng thì thầm: "Có bạn con." Song ngoái lại nhìn, may sao lũ bạn đi sau đang mê mải cảm thán kiến trúc căn nhà nên không chú ý.

"Nhưng mommy mệt lắm, buông cục cưng ra sẽ ngã đó." Nàng làu bàu.

Lí do nghe thôi đã biết đang ăn vạ ngay cho được. Nhưng trong mắt Ngu-u-mê-mẹ-trẻ-Tiểu Đường thì người phụ nữ của nó chính là đáng yêu nhất quả đất.

"Bỏ ra thì ngã thế Hân Hân đi xuống đây kiểu gì?" Nó cười cười trêu chọc.

Ngu quý phi bĩu dài môi, còn muốn kháng nghị đôi ba câu đòi lại công bằng cho bản thân tiện thể đòi hỏi cục cưng đôi chút, khổ nỗi chưa kịp nói đã bị bạn cùng lớp của Tiểu Đường cắt ngang.

"Cháu, chúng cháu chào... cô." Mấy đứa nhóc lắp bắp cúi người lễ phép.

Đợt trước Tiểu Đường gây lộn với cậu trai lớp bên, chúng nó cũng nghe đồn mẹ Tiểu Đường vừa trẻ vừa đẹp. Cơ mà đến khi gặp trực tiếp rồi thì vẫn là vô cùng khó tin, gọi một tiếng "cô" cảm thấy rất ngượng miệng.

Thư Hân vẫn dựa vào Tiểu Đường, trên người mặc đồ ngủ màu lam đậm, tuy trang phục đơn giản nhưng vẻ đẹp thì không hề bị che lấp.

"Ừ, mấy đứa tới chơi." Nàng cười nhẹ, đoạn quay sang Tiểu Đường thắc mắc: "Đây là..?"

"Con phải hoàn thành bài tập nhóm. Vì mommy ốm nên con rủ các bạn đến nhà mình làm." Nó thành thật giải thích.

Tự dưng cục cưng kêu mình là mommy làm nàng hơi khó chịu, bất quá bản thân rõ ràng hơn ai hết, đành nuốt hờn giận vào trong phối hợp với nó.

"Trong tủ lạnh có nước ngọt, hoa quả với bánh kem đấy. Mấy đứa cứ tự nhiên."

"Được rồi, mommy lên nhà đi. Bọn con làm bài chứ đâu phải đến mở party, không cần rắc rối thế."

Tiểu Đường nói xong liền xoay người nàng đẩy về phía cầu thang. Hành động đặc biệt quái đản nhưng trong đám bạn của nó chỉ có duy nhất một mình Giai Kỳ hiểu. Và cũng vì hiểu nên mới tủm tỉm cười làm cô bé đứng bên khó hiểu.

"Mày bị cái gì thế?"

"Không, không có gì." Nhìn theo dáng Tiểu Đường, thiết nghĩ lát nữa chúng nó về kiểu gì Triệu Thiết Ngưu đây cũng bị mẹ trẻ dỗi.

***

"Đường à, câu này hiểu thế nào?"

Đại khái Chủ tịch Ngu thiếu hơi cục cưng quá nên nằm chưa được ba mươi phút lại lò dò đi xuống. Nàng nghĩ cả rồi, nếu bị hỏi sẽ bảo là vào bếp pha sữa uống. Rõ ràng kịch bản đã lên tỉ mỉ, nào ngờ vừa đặt chân xuống tầng một liền trông thấy cô bạn học dựa dẫm nhóc con nhà mình.

Bị ốm đã khó chịu trong người, cảnh tượng kia đập vào mắt càng khiến Thư Hân bức bối hơn.

Uỳnh~

|Đại Ngu Hải Đường| Mommy? (Cover)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ