06: Mẹ trẻ cũng biết ghen

435 33 2
                                    

Mất tới hơn mười phút để Thư Hân tiêu hoá được tin tức rằng Ngu Tiểu Đường - cục cưng duy nhất của nàng trong căn nhà này - cứ như thế vào một ngày không trăng không sao không mưa không lạnh đưa bạn gái về ra mắt.

Đoàng!

Mọi người có nghe tiếng trái tim nàng bị đột kích vỡ vụn không? Chưa gì Thư Hân đã thấy tương lai mình tràn ngập một màu xám xịt đen tối khi tất cả sự chú ý và quan tâm của Tiểu Đường sẽ dành một nửa cho người khác.

À mà chắc gì đã là một nửa, nhỡ đâu.. nhỡ đâu dành tới hai phần ba thì nàng khác nào bị đá ra chuồng gà chơi đâu cơ chứ! Ôi cuộc đời Ngu Thư Hân sao lại nghiệt ngã thế này?

Nàng chủ tịch xinh đẹp càng nghĩ càng mếu dữ, thậm chí nàng còn tưởng tượng sắp xong tràng cảnh "mẹ chồng con dâu" và 7749 câu chuyện giành giật tình cảm phía sau rồi.

Không được không được! Cục cưng nàng nuôi từng ấy năm, chăm chút từ bữa ăn cho đến giấc ngủ, Thư Hân nào để đứa con gái khác cướp đi dễ dàng như thế. Chỉ cần hai đứa nó còn ở trong tầm mắt nàng thì Thư Hân nhất định có cách phá đám, ahuhu...

***

Ngoài phòng khách, chỗ hai đứa nhóc thực ra cũng đang có một cuộc hội nhóm nho nhỏ.

Tôn Nhuế vờ trò chuyện vui vẻ với Tiểu Đường nhưng phải ở khoảng cách gần mới biết ẩn sau nụ cười ấy cô nàng đang nghiến răng nghiến lợi đến thế nào.

"Đồ quỷ, sớm biết mày bày làm trò này chị nhất định có chết cũng từ."

"Em bí lắm mới nhờ chị." Tiểu Đường chậc lưỡi đáp.

"Nhờ á?" Tôn Nhuế trợn mắt, gia tăng lực bấu lên đùi nhóc họ Ngu: "Mày là đe doạ chị chứ nhờ vả cái nỗi gì."

Cảm nhận cơn đau thẩm thấu sâu tới da thịt, Tiểu Đường nho nhỏ rít từng chữ: "Còn muốn số điện thoại của Tiếu Ngâm tỷ thì bỏ ra. Hoại tử đùi bây giờ!"

"Hừ, con nhóc lươn lẹo." Hậm hực ném cho nhóc Ngu một câu xong, Tôn Nhuế nhanh chóng trở về trạng thái "nữ tính" khi nghe được tiếng bước chân Thư Hân từ sau lưng tiến tới.

Khoảng cách giữa hai đứa nó vốn rất gần rồi, ban nãy vừa chí choé nên rơi vào mắt Thư Hân bỗng chốc thân mật hơn rất nhiều.

Đường cong tú lệ bên môi thoáng khựng lại, nàng cố gắng làm ra vẻ niềm nở lôi kéo: "Vừa hay dì nấu bữa tối xong rồi, Tôn Nhuế ở lại ăn với cô và Tiểu Đường nhé?!"

Thịnh tình như vậy, cho dù nội tâm Tôn Nhuế ngào thét muốn về nhưng hai chân thì cứ răm rắp theo cái bụng hướng vào phòng bếp. Thành ra mới có một bữa tối tương đối khó khăn với Thư Hân khi mà cục cưng bảo bối của nàng hoàn toàn bơ đẹp nàng, chỉ chăm chăm tiếp chuyện "bạn gái" nó.

"Tí lên giảng bài cho em." Tiểu Đường vừa nhai vừa nói.

Cùng trong clan với nhau, Tôn Nhuế thừa hiểu cái giảng bài của nó chính là lên gọi thêm Giai Kỳ đánh rank cho nên vô cùng nhất trí gật đầu: "Ok."

Thư Hân ngồi một bên cắn đũa, mặt mày bí xị thấy mà thương. Nếu là ngày thường hẳn Tiểu Đường sẽ gắp thức ăn cho nàng, còn kể chuyện cho nàng nghe nữa. Nhưng nó giận rồi, giận gì mà dai ơi là dai, ứ thèm để ý đến nàng làm Thư Hân buồn phiền hết mức.

"Cục cưng!"

Hai đứa nhóc đồng loạt dừng đũa. Tôn Nhuế cúi gằm mặt, gặm muốn nát cái thìa để không phì cười phun cơm khắp bàn. Biệt danh của nhóc Ngu ở nhà quả nhiên độc nhất vô nhị.

"Vâng." Tiểu Đường mở cờ trong bụng đấy nhưng ngoài mặt vẫn tỏ vẻ thờ ơ.

"Mommy muốn ăn cái đó." Nàng trề môi, hất cằm về phía nó.

"Mommy chắc chắn?" Nó ái ngại nhìn nàng.

|Đại Ngu Hải Đường| Mommy? (Cover)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ