Chap 1

348 15 3
                                    

Thailand

13 giờ 53 phút.

Người đàn ông ngồi trong xe, tay gõ gõ vào vô lăng. Trông anh ta có vẻ rất vội vàng và nôn nóng. Chờ một khoảng thời gian khá lâu vẫn không thấy động tĩnh gì. Lấy điện thoại ra nhấn gọi đi.

Đầu dây bên kia cũng gấp rút không kém gì.

* - Alo....cậu đang ở đâu đấy? *

- Tớ đang ở trước cửa khu chung cư đường X. Cậu mau mau đi.

* - Tớ đến rồi. *

Người bạn kia gấp gáp tới mức vừa đến nơi không cẩn thận mà làm ngã khỏi xe.

- Xuân Miêu mau cứu tớ với.

Người tên Trịnh Xuân Miêu kia tặc lưỡi đi đến giúp bạn mình. Tất cả đồ đạc trên xe đều bị rơi vương vãi ra ngoài. Thật hết nói nổi với cái tính hậu đậu của người kia.

- Cậu không thể cẩn thận hơn một chút sao?

Trịnh Xuân Miêu lên tiếng cằn nhằn bạn mình. Người kia cứ cười hề hề cho xong chuyện.

- Nếu mà tớ cẩn thận thì tớ đâu có làm shipper.

- Cậu còn nói, mau đi thôi. Bạn bè mình tụi nó đang chờ đó.

Sau khi chất lại đồ đạc, Sơn Minh hốt hoảng khi thấy có một đơn hàng cuối cùng chưa giao.

- Chết rồi còn một đơn hàng nữa. Làm sao bây giờ. Xuân Miêu...

Sơn Minh lại bắt đầu dùng chiêu trò đóng vai người tội nghiệp. Trịnh Xuân Miêu làm sao mà không biết bạn mình muốn gì.

- Tớ mặc vest sang trọng như này, lại phải đi giao hàng sao? Họ sẽ nói như thế nào đây?

Nói trắng ra Trịnh Xuân Miêu không mấy giúp vụ này. Sơn Minh tiếp tục nài nỉ, đến khi nào anh ta chịu giúp thì mới thôi.

- Đi mà....tớ còn phải đi thay bộ quần áo nữa. Cậu nghĩ xem, bây giờ tớ chạy lên lầu giao xong chạy xuống thay đồ có phải là mất rất nhiều thời gian không?

Trịnh Xuân Miêu khoanh tay lắc đầu không giúp.

- Tớ nói không là không!!!

_____________

- Hừm!!! Chung cư gì làm ăn phát chán. Canh ngay lúc Trịnh Xuân Miêu này đến thì thang máy bị hỏng.

Cuối cùng đơn hàng ấy do Xuân Miêu đi giao giúp Sơn Minh. Tuy anh mạnh miệng không giúp nhưng sau vài phút năn nỉ của bạn mình, anh lại không thể thấy chết mà không cứu. Dù sao thì cậu ta cũng bảo là sẽ làm tài xế cho anh.

Đơn hàng cùng không quá nặng. Trịnh Xuân Miêu thong thả bước từng bậc cầu thang. Khách đặt hàng ở tầng 5, cũng không quá cao. Đến trước cửa phòng, anh lấy điện thoại của Sơn Minh ra xem lại địa chỉ và tên người đặt hàng.

- Đúng địa chỉ rồi. Phòng 601 Trần Khánh Vịnh.

Anh đưa tay nhấn chuông cửa. Khoảng hai mươi giây sau bên trong có tiếng trả lời. Cánh cửa phòng số 601 từ từ mở ra.

- Tôi là shipper bên MGPFG, đến giao hàng. Xin hỏi cậu có phải là Trần Khánh Vịnh không ạ?

Trịnh Xuân Miêu cúi đầu check lại địa chỉ một lần nữa. Người khách kia lên tiếng, giọng nói ngọt ngào nhẹ nhàng khiến anh phải ngước lên.

「 𝓜𝓮𝔀𝓖𝓾𝓵𝓯 」 - Thay Em Gánh Cả Thế GiớiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ