Chap 5

109 10 1
                                    

Sự vắng mặt của Khánh Vịnh cũng chẳng có gì to tát đối với trường SOY. Học sinh vẫn đi học và giáo viên vẫn đi dạy. Mọi thứ diễn ra bình thường như chưa có bất kỳ điều gì xảy ra.

Lớp 12a4 ồn ào, tuy đã có chuông vào lớp nhưng chúng vẫn chưa có dấu hiệu dừng lại. Giáo viên đi đến không đứa nào thèm chào một câu. Có lẽ cảnh tượng này cũng đã quá quen thuộc.

- Các em trật tự, hôm nay lớp chúng ta sẽ có thêm một bạn mới. Em vào đi...

Trịnh Xuân Miêu bước vào lớp với diện mạo hoàn toàn khác. Anh đeo cặp mắt kính thật to, mái tóc che quá nửa khuôn mặt. Vì anh đã quá đỗi quen thuộc với các cô cậu học sinh ở đây. Đề phòng bị phát giác thì anh đành phải thay đổi một chút. Dáng vẻ rụt rè, dè chừng với mọi người.

- Bạn ấy tên Trịnh Xuân Miêu, các em hãy giúp đỡ bạn ấy nhé. Xuân Miêu, hừm....em muốn ngồi ở vị trí nào?

Anh chỉ gật đầu với giáo viên chủ nhiệm, không chần chừ mà đi đến ngay bàn học của Trần Khánh Vịnh. Cả lớp lại được một phen nháo nhào lên.
Bên dưới ngăn bàn vẫn còn một số đồ dùng cá nhân của Khánh Vịnh. Nhưng mọi thứ đã bị hư hỏng nặng, giống như có ai đó cố tình làm vậy.

- Tôi sẽ ngồi ở đây, mong các bạn đừng dùng những trò đùa vô đạo đức với học sinh mới.

Lời nói anh mang đầy sự đá đểu và khinh miệt dành cho cái lớp này.
Cả lớp rơi vào im lặng, ai nấy đều nhìn Xuân Miêu. Thoạt đầu thì có vẻ anh hơi nhút nhát nhưng lời nó nói lại sắc như dao găm.

Bắt đầu tiết học đầu tiên. Học sinh trong lớp đều chán nản mà ngủ gật trên bàn. Trịnh Xuân Miêu tai lắng nghe, tay thì chép bài. Anh vốn dĩ là ghi chép bài giúp cho Khánh Vịnh.

____________

Tiếng chuông vang lên thông báo rằng tiết học đã kết thúc. Ai nấy đều hớn hở đi ra khỏi lớp sau hai tiết học bị tra tấn lỗ tai. Trịnh Xuân Miêu cũng rời khỏi chỗ ngồi, mục đích của anh đến đây để điều tra về việc Khánh Vịnh bị hành hung chứ không phải để học.
Anh đi xung quanh nhưng chẳng phát hiện ra điều gì bất thường. Đúng là ngôi trường dành cho những học sinh đặc biệt, quậy phá, đánh nhau thậm chí là chọc ghẹo giáo viên nữ. Cuối cùng anh cũng biết được mục đích của Khánh Vịnh đến ngôi trường này. Bởi vì, nó không hề tốn tiền học phí....cậu thực sự rất ham học nhưng vì bản thân không thể tìm được việc làm. Cậu đành cắn răng đi đến ngôi trường này để xin đi học.

Càng nghĩ anh lại càng thương cậu nhiều hơn. Trở về lớp với tâm trạng không mấy vui vẻ. Đi đến chỗ ngồi thì mới phát hiện, cặp sách, bàn ghế đã bị ai đó phá hư. Trịnh Xuân Miêu nuốt giận dùng giọng nói bình tĩnh nhất.

- Ai ? Đứa nào đã làm việc dơ bẩn này?

Cả lớp cười thầm với nhau. Có người còn dùng điện thoại quay phim lại. Một cậu học sinh có vẻ khá côn đồ đi đến vỗ vai anh.

- Đây chỉ là màn dạo đầu thôi thằng nhóc. Mày mà còn phách lối tao cho mày khỏi học nhé !!! Haha

Giọng cười hả hê của hắn, khiến cơn giận của Trịnh Xuân Miêu càng mạnh mẽ hơn. Anh cầm lấy chân ghế, lao đến đánh tới tấp, liên tục ra đòn khiến đối phương không kịp trở tay.

「 𝓜𝓮𝔀𝓖𝓾𝓵𝓯 」 - Thay Em Gánh Cả Thế GiớiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ