Chap 5: Vụ án đầu tiên: Dẫn nhập (1).
Ngẩn người một hồi khi những kí ức ngày xưa cũ bất ngờ ùa về, khoé miệng khẽ kéo một nụ cười dịu dàng tựa ánh nắng ấm áp của ngày xuân, Mai cầm tách cà phê lên nhấp lấy một ngụm để làm bản thân tỉnh táo trở lại.
Tháng ngày tấp nập chạy theo nghi phạm và tìm kiếm thông tin, quay cuồng với đống tài liệu thu thập khắp phương năm đó cứ tự nhiên như một thước phim được tua lại một cách rõ ràng trong đầu cô gái. Mai đặt nhẹ tách cà phê xuống bàn, khẽ chớp đôi mắt.
Thực tập sinh sao? Quả nhiên là thiếu nhiều kinh nghiệm và bài học cho chính mình thật mà. Khi đó sơ hở trong hành động và quá trình điều tra để lại sau khi thực hiện còn quá nhiều, dễ dàng để một đối tượng thông minh gian xảo nhận ra và thông qua nó làm thứ giảo biện cho lỗ hổng của quá trình.
Thở ra một hơi, Mai cảm thấy bản thân thật may mắn khi được dưới trướng của một vị cảnh sát tài năng, nếu không chắc chắn cô sẽ chẳng bao giờ vượt qua được chướng ngại năm ấy.
Rồi, bây giờ quay trở lại với quán cà phê Poirot, nơi mà nhân vật chính của chúng ta đang ngồi kể lại cả quá trình từ phá án, phán đoán đến tìm ra manh mối rồi truy tìm và bắt giữ lấy kẻ thủ ác cho tên cuồng trinh thám nào đó, cái người mà vẫn cứ chăm chú ngồi yên lắng nghe, lâu lâu lại chêm thêm vào một vài câu hỏi thắc mắc của bản thân về các vấn đề được cô gái cảnh sát thực tập kể đến.
"Và, cái lần mà chị được gọi đến hiện trường của vụ án mới nhất, vừa mới xảy ra trước đó có mấy phút vào khoảng thời gian đó, chị đã dám chắc rằng hung thủ chắc chắn vẫn còn có mặt ở hiện trường này."
Mai khẽ mỉm cười nhẹ khi chỉ tay vào tấm ảnh chụp về một con phố với những hoạt động bình thường vẫn đang diễn ra. Bản thân cô cũng không biết tại sao vụ án này lại không được nhiều người biết đến, mặc dù vào thời điểm đó, nó là một trong những kì án cân não nhất đối với ngành cảnh sát.
FBI năm ấy cũng đã cử tới ba người để củng cố điều tra, do hai năm trước cũng từng có trường hợp tương tự xảy ra tại bang Florida. Mối liên hệ cũng chính là từ một cây bút bi tình cờ xuất hiện tại hiện trường. Lục lại hiện trường vụ án một cách kĩ lưỡng nhất, chính họ cũng phải rùng mình vì không ngờ đến khả năng này.
"Hể? Tại sao chị lại chắc chắn được như thế ạ?"
Conan vẫn cố gắng bày ra bộ mặt ngây thơ nhất có thể, nhưng anh bạn nhỏ này chắc chắn đã biết tại sao rồi.
Đường đường chính chính là một thám tử thì tại sao lại không biết được về tâm lý tội phạm, nhưng chẳng qua là anh không có biết quá chi tiết về nó thôi. Tâm lý tội phạm là một phạm trù rất rộng lớn, bản thân anh cũng chỉ có thể nắm chắc được những phần nào quen thuộc nhất.
"Đó là phán đoán mà chị dựa theo tâm lý của những kẻ sát nhân hàng loạt. Những tên sát nhân như thế thường có xu hướng nán lại hiện trường vụ án để chiêm ngưỡng những "tuyệt tác" mà hắn đã tạo ra, đồng thời cũng quan sát đến phản ứng của mọi người xung quanh về "tuyệt tác" của hắn. Khi đó, hắn sẽ thản nhiên bình đạm hoà mình vào đám đông, không quá mảy may chú ý đến nhất cử nhất động xung quanh. Thứ hắn muốn thâu nhận chính là khung cảnh "tuyệt tác" mà mình tạo nên.
BẠN ĐANG ĐỌC
[ Đn Conan ] Thẳm sâu của sự thật...
FanficMột thực tập sinh cảnh sát được chuyển đến thành phố Tokyo phồn hoa để tiếp bước trên con đường trở thành một cảnh sát thực thụ. Cô rất bí ẩn, tựa như sương mù. Không một ai có thể thấy được con người của cô vậy, nó như một câu hỏi bí ẩn nhất mọi th...