mười bảy

1.3K 124 27
                                    

16.typh
tee
mày lại chạy sang nhà thằng vịt rồi??

r.tees
...
hic
anh thông cảm cho em xíu i
ngày nào không được thấy vịt
là ngày đó em ăn không ngon...

16.typh
... ôi tee
rốt cuộc mày yêu nó nhiều đến mức nào?

r.tees
...
em cũng không biết anh ạ
chỉ là một ngày trời nắng
vịt lấy mũ của ẻm đội lên đầu em
bảo em cẩn thận say nắng
chỉ là một ngày trời mưa
vịt chấp nhận để ướt cả nửa người
che ô cho em khỏi cơn mưa rào mãi không ngớt
bảo em cẩn thận cảm lạnh
rồi lại một ngày em bị ốm
mọi người đi tập hết
vịt xin đến muộn chỉ để ghé thăm em
mua cháo và thuốc sang cho em nữa

16.typh
...
thế mày có hiểu là
nó làm vậy với tất cả mọi người không?

r.tees đã xem

16.typh
tee
bản chất thằng hoàng là vậy

r.tees
em biết mà anh ơi
em biết việc vịt đã từng phi từ hà đông lên tận hồ tây để đón ricky xe hết xăng
em biết việc vịt đã từng thức cả đêm chăm long ngơ bị ốm
biết luôn cả việc vịt ôm lấy bé nul dỗ dành lúc còn chưa theo đuổi được hydra
em biết hết mà

16.typh
vậy sao mày còn...

r.tees
anh ơi
nếu em nói rằng đó là lí do em vin vào
tin rằng vịt cũng có cảm tình với em
em có điên không?

16.typh
tee
mày tỉnh táo lên
thằng hoàng đối xử với tất cả đều giống nhau
không ai được trân trọng hơn ai cả

16.typh
à không
có một người
phải là ngoại lệ của nó
mày biết mà

r.tees đã xem

16.typh
tee
về nhà thôi

r.tees
cho em nhìn vịt một chút nữa
nha anh?

16.typh
tại sao mày cứ phải như vậy (x)

nhanh lên đấy



///




lã thành long không cảm thấy khá hơn một chút nào sau khi tâm sự với người anh cả, trái lại chỉ càng thêm mệt mỏi, và vết thương lòng bỗng dưng lại sâu hơn một chút.

anh nhìn hắn đứng ngoài ban công, trầm ngâm hút thuốc. dạo này hắn lại dùng thuốc nữa rồi.

lã thành long nhớ có một thời gian, đặng mai việt hoàng chẳng mang theo một bao thuốc lá nào cả. anh không biết bản thân nên vui hay nên buồn, vì khoảng thời gian ấy, chính là khi hắn và đình dương vẫn đang hạnh phúc bên nhau.

đình dương bảo cậu ghét mùi thuốc lá, nên việt hoàng bỏ ngay tắp lự.

lã thành long bảo thuốc không tốt cho sức khoẻ, việt hoàng cũng bỏ đấy, nhưng là bỏ ngoài tai lời nói của anh, chứ chẳng phải bỏ hút thuốc.

ừ, phải rồi. vì lã thành long chẳng là gì đối với đặng mai việt hoàng hết.

đêm hà nội, tiết trời dần trở nên lạnh lẽo hơn.

lã thành long kéo khăn choàng cổ cao hơn nữa che kín hai tai, còn tay vùi sâu hơn vào trong túi áo.

đặng mai việt hoàng dập điếu thuốc, hắn đi vào phòng và đóng kín cửa sổ lại. lã thành long nghe có tiếng chuông báo tin nhắn.

tin nhắn từ đặng mai việt hoàng.

"về đi!"

vậy là không còn được đến nữa, đúng không?


...


rất nhiều ngày sau đó, đặng mai việt hoàng vẫn duy trì thói quen cũ. vẫn là hắn với điếu thuốc trên tay, với những suy nghĩ bộn bề chẳng cách nào dọn dẹp. thế nhưng, hắn không tìm thấy một dáng hình be bé, mặc một chiếc áo thật dày, choàng một chiếc khăn thật lớn, đứng nép mình bên gốc cây đối diện nhà hắn như trước nữa.

việt hoàng sẽ không nói đâu, rằng hắn rất nhớ hành động đó của thành long. hắn nhớ cách anh xoa hai bàn tay vào nhau cho khỏi rét, cách anh cứ nhìn mãi vào hắn cho đến khi mà hắn quay trở lại vào phòng mới chịu đi về.

nếu hắn nói rằng muốn thấy anh xuất hiện như cũ, vẫn thời gian đó, vẫn địa điểm đó, thì hắn có điên không?

tiếng chuông điện thoại vang lên inh ỏi, do có người gọi tới.

là lã thành long.

gã dập vội điếu thuốc, rồi lại trầm ngâm tự hỏi tại sao mình phải làm thế.

"...vịt hút thuốc xong chưa vậy?"

"dạ rồi. anh gọi có gì không?"

"à, anh chỉ muốn nhắc vịt ngủ đi thôi. với cả, có thể em sẽ thấy anh thật phiền, nhưng mà anh vẫn muốn nói với em rằng hút thuốc không tốt cho s-"

"em sẽ không hút nữa."

"nên anh không cần phải lo lắng nữa đâu."

"muộn rồi, anh ngủ đi."

đặng mai việt hoàng là quan tâm đến anh, không muốn anh phải thức khuya chỉ để nhắc nhở mình. thế nhưng lọt vào tai lã thành long lại chuyển sang một nghĩa hoàn toàn khác.

anh phiền thật. không hút nữa là được chứ gì?

anh ngủ đi, còn tôi ngủ hay không không cần anh phải quan tâm.

bởi mới nói, lã thành long là một kẻ thích tự ngược.

rv  ➙ hẹn một maiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ