Lưu ý: tất cả các nhân vật ở đây đều là người bình thường, không có lời nguyền, nguyền hồn hay chú thuật sư nào cả
_________________________________________
Kết thúc một ngày làm việc mệt mỏi, Gojou Satoru trở về ngôi nhà quen thuộc của mình, ngôi nhà rất rộng nhưng chỉ có mình anh ở nên trông thật vắng vẻ, lúc trước có người từng sống với anh ở đây nhưng giờ thì không còn nữa rồi
Đi lên lầu, mở cửa phòng rồi từ từ bước vào trong, Gojou cởi áo khoác ra rồi ném nó lên chiếc ghế còn bản thân thì cứ thế ngả người xuống giường. Hôm nay thật sự rất mệt, công việc thì nhiều vậy mà lúc tan làm anh lại bị lũ cấp dưới kéo đi ăn vặt. Vừa hạ mình xuống giường, anh đã chìm ngay vào giấc ngủ...
Khung cảnh xung quanh bây giờ chỉ còn lại một màu trắng vô tận, anh đi mãi, đi mãi mà chẳng thấy điểm dừng. Bỗng trước mặt anh lại hiện lên một người con trai với dáng người nhỏ nhắn có mái tóc màu trắng ngà. Như vớt được phao cứu sinh giữa biển rộng, Gojou ngay lập tức chạy đến phía của người con trai ấy nhưng tại sao càng chạy đến gần người đó mà anh lại cảm thấy khoảng cánh giữa hai người ngày càng xa hơn, cho đến khi bóng người con trai đó biến mất, anh như bị đông cứng mà đứng im tại chỗ
Khung cảnh xung quanh bỗng chốc lại thay đổi, trước mặt anh bây giờ không còn là một màu trắng xoá đó nữa, mà thay vào đó là cả một khu vườn chỉ có những cây Tử đằng đang ra hoa. Người con trai tóc trắng ngà lại xuất hiện thêm lần nữa, cậu như nổi bật giữa những bông hoa kia. Màu mắt của cậu với màu của Hoa Tử Đằng như hoà vào một, trông thật đẹp...
Gojou đang mải nhìn vào đôi mắt anh tím của cậu con trai kia thì cậu vô tình quay đầu sáng, ánh mắt hai người lúc đó đã chạm nhau, cậu trai kia từ từ tháo chiếc khẩu trang xuống
- Satoru, anh đứng đó làm gì? Còn không mau lại đây mà ôm em_ chiếc khẩu trang được tháo xuống, cậu vừa cười vừa nói, sau đó liền dang rộng hai cánh tay ra
- Toge..._ Gojou bất giác gọi một cái tên
- Huh? Anh gọi gì em vậy_ Cậu trai kia hạ hai tay xuống rồi đi đến chỗ anh
Giơ tay lên khẽ chạm vào mái tóc trắng ngà rồi nhéo nhẹ má của người nọ, anh tự hỏi đây có phải là mơ không, nếu là mơ thì sao nó lại chân thật đến thế. Vươn tay ôm chặt người con trai đó vào lòng, Gojo bắt đầu khóc, cậu trai kia hơi bất ngờ khi thấy anh khóc nhưng cũng nhanh chóng vươn tay ra để ôm anh
- Toge Toge Toge Toge..._ Miệng anh cứ gọi tên của người trong lòng liên tục
- Em ở đây, không sao rồi, em vẫn luôn ở bên anh_ Cậu vẫn không hiểu tại sao anh lại khóc nhưng vẫn nói để an ủi người kia
Sau một hồi ôm cậu, Gojou cũng cảm thấy ổn hơn phần nào, áp hai tay vào hai bên má cậu, anh nở nụ cười nhẹ, cậu thấy anh cười thì cũng cười lại theo
Cả hai tay nắm tay mà đi khắp khu vườn Tử Đằng, vừa đi vừa kể những câu chuyện nhỏ, đi một hồi thì cũng có một khoảng đất trống giữa vườn hoa rộng bạt ngàn, anh và cậu cùng nhau lựa một chỗ thích hợp mà ngồi xuống
BẠN ĐANG ĐỌC
Jujutsu Kaisen [Inumaki Toge]
FanfictionNhất thời nghĩ ra mấy mẩu truyện linh tinh thôi 💦💦 Các câu chuyện đều chỉ xoay quanh nhân vật Inumaki Toge (hiểu theo cách khác thì nghĩa là toii sẽ viết những mẩu truyện về các nhân vật mà toii đã ghép với Inumaki Toge trong Jujutsu Kaisen) 💦💦 ...