Văn Xử gặm cắn cánh môi anh đào, đưa lưỡi càn quét khoang miệng Lôi Tử. Cậu ôm cổ hắn, bị hôn đến suýt ngất đi.
-Xử...Xử...hức...ngươi...về rồi...ưm...
Lôi Tử mơ màng nhìn Văn Xử, cậu còn tưởng mình đang bị ảo giác, nức nở ủy khuất.
-Bảo bối, đừng khóc! Mắt ngươi sưng hết lên rồi. Ta sẽ đau lòng lắm!
Văn Xử đưa tay lau đi nước mắt của Lôi Tử. Cậu nhớ lại việc mình bị Văn Diệp ức hiếp thì vội đẩy hắn ra, khóc to hơn.
-Đừng...đừng chạm...vào ta...hức...
-Tiểu Loăng Quăng, đừng sợ, là ta đây! Xử Xử của ngươi đây!
Văn Xử đau đớn ôm Lôi Tử vào lòng mình, cậu bị sự dịu dàng của hắn làm cho day dứt.
-Ta...ta bẩn...hức...bẩn lắm...
-Không có đâu! Ta mãi mãi yêu ngươi cho dù có như thế nào đi nữa!
Văn Xử ôm chặt Lôi Tử giúp cậu bình tĩnh hơn. Chỉ một lúc sau, Lôi Tử hai mắt đỏ hoe, thân thể nóng bừng khó chịu át đi xúc động nhất thời. Cậu vạch áo Văn Xử, cơ ngực rắn chắc của hắn liền hiện ra. Văn Xử đặt Lôi Tử nằm xuống, thoát đi bạch y còn lại trên người cậu. Lôi Tử lõa thể nằm dưới thân Văn Xử bị hắn nhìn chằm chằm có chút ngượng ngùng. Văn Xử hôn lên môi Lôi Tử, trườn xuống cổ, cắn mút tạo ra nhiều dấu đỏ hồng. Cậu bị xuân dược hành hạ, không chịu nổi kéo tay hắn chạm vào tiểu lôi lôi cầu an ủi. Văn Xử vừa liếm mút nhũ tiêm hồng hào, vừa vuốt ve hạ thân đã căng cứng của Lôi Tử. Chẳng mấy chốc, cậu không chịu nổi kích thích bắn ra đầy tay hắn.
Lôi Tử mệt mỏi thở dốc, lại nhìn Văn Xử gương mặt vẫn điềm tĩnh thì cắn cắn môi bất mãn. Sao chỉ có mình cậu chật vật thế chứ?
Văn Xử không biết là Lôi Tử để ý đến mấy tiểu tiết này, hắn dang chân cậu ra, sờ vào cửa huyệt ướt át đã được lới lỏng từ trước đó. Hậu huyệt hồng hồng khép mở quy luật, như mời gọi Văn Xử tiến vào. Lôi Tử sau khi bắn ra một lần thì đã thấy đỡ hơn, cậu gượng dậy, lần tới giữa hai chân Văn Xử, lôi ra côn thịt bán cương dọa người của hắn, cúi xuống ngậm vào.
-Ưm...
Khoang miệng Lôi Tử ấm nóng khiến Văn Xử cương cứng nhanh chóng. Côn thịt trướng to làm cậu không thể tiếp tục ngậm, đành phải chuyển động tay lên xuống, liếm liếm bên thân ép hắn phải ra. Văn Xử nhìn hành động dâm đãng của Lôi Tử không nhịn được mà bắn hết lên mặt cậu.
-A...xin lỗi...tại ngươi quyến rũ quá!
Văn Xử vội vàng lau đi cho Lôi Tử, cậu ánh mắt thâm tình, ngồi trên người hắn, tự đâm ngón tay vào bên trong mình.
-A...ư...
Nhìn người ấy tự mình chuẩn bị, Văn Xử vừa bắn ra đã lập tức cương cứng trở lại. Lôi Tử cảm thấy cậu thủ dâm trước mặt hắn còn sướng hơn là để Văn Diệp giúp. Quả nhiên không phải Văn Xử là không được!
-Xử Xử...a...ta...yêu ngươi...ưm...
-Ta cũng yêu ngươi, Bảo bối!
Lôi Tử nhìn côn thịt lớn vừa bị mình làm dịu đi, hiện tại còn to lớn hơn trước thì nuốt nước bọt cái ực. Cậu bám vào vai Văn Xử làm điểm tựa, dang rộng hai chân, ngồi lên. Hắn ôm eo Lôi Tử, ngướn cổ hôn lên môi cậu. Vừa vào được một chút, Lôi Tử đã cảm thấy hậu huyệt căng ra, cậu ôm cổ Văn Xử, hôn cuồng nhiệt hơn. Hắn phải cố nén cảm giác muốn một đường đâm thẳng.
BẠN ĐANG ĐỌC
(12 chòm sao/BL) Cuộc phiêu lưu của Rồng
AdventureKhi các chú rồng rời bỏ quê hương để đến những vùng đất mới lạ :3!