Chương 7

2.6K 227 35
                                    

Nắng chiều len lỏi qua từng tán lá xanh mướt, dịu dàng nhuộm lên không gian một màu cam ấm áp, tạo nên khung cảnh tráng lệ. Nhóc lặng im nhìn ngắm cảnh sắc đẹp đẽ trước mắt mình, khuôn mặt thanh tú dường như ánh lên một nét sầu não. Hôm nay, nhóc đã nhìn thấy em ở bên cô bạn nhỏ của mình. Dáng vẻ ấy, nét mặt ấy, nụ cười ấy, là thứ mà nhóc chưa từng được chiêm ngưỡng qua. Vào giây phút đó, nhóc nhận ra được rằng hoá ra anh trai chưa từng yêu mình.

Nhóc vẫn luôn là một đứa trẻ nghịch ngợm, hoạt bát và hay cười, thế nhưng nhóc hôm nay lại không như thế. Nhóc ngồi thu mình vào một góc ở phòng phát thanh, yên lặng, suy tư, ngay cả thú vui khám phá cấu tạo cơ thể của các loài vật khác mà mình rất thích nhóc cũng chẳng màng đến. Trông thấy chú mèo con tinh nghịch của mình hôm nay bỗng dưng trở nên bất thường khiến thiếu nữ xinh đẹp không khỏi lo lắng.

"Cậu làm sao thế Tsukasa?"

"...."

"Tsukasa...?"

Dù có hỏi thêm bao nhiêu lần nữa, đứa trẻ ấy vẫn không hé môi một lời nào, nàng đành bất lực mà để nhóc ở yên đó, một mình đi ra ngoài.

||•||•||

Cậu nhóc chán nản ngồi nhìn lá rơi ngoài cửa sổ, tâm trạng hôm nay cũng chẳng khá hơn hôm qua chút nào. Đang mải mê với dòng suy nghĩ vớ vẩn, nhóc dường như nghe thấy giọng nói quen thuộc vang lên.

"Tsukasa"

Nhóc quay lại nhìn, hình ảnh người anh trai yêu quý nằm gọn gẽ trong võng mạc nhóc. Đứa trẻ ấy gương mặt thoáng một tia vui vẻ khi nhìn thấy em, nhưng rồi lại nhanh chóng biến mất. Giọng nói không cao không thấp mà chậm rãi cất lên.

"Anh đến đây làm gì?"

"Nanamine đã đến gặp anh"

"Cô ấy bảo em có những biểu hiện rất lạ"

Nhóc yên lặng quay lưng về phía anh trai, mắt hướng về những tảng mây trắng muốt trên làn trời xanh thẳm.

"Em có chuyện gì sao Tsukasa?"

"...."

"Tsuka-"

"Không có gì cả!!!"

Em khẽ sững người, đứa trẻ ấy chưa từng lớn tiếng với mình một lần nào, ấy thế mà bây giờ nhóc lại gắt gỏng với em. Dường như nhóc cũng giật mình vì hành động của mình.

"Nè Amane"

"Anh....thích cô ta đúng không?"

"Yashiro Nene"

Không gian phút chốc trở nên tĩnh lặng, hai đứa trẻ, mắt đối mắt với nhau. Một khoảng thời gian ngắn sau, đương như em mới nhận ra câu hỏi của em trai.

"Ơ..hả...à thì..ờm...."

Em lúng túng, gương mặt trắng nõn cũng dần ửng hồng lên. Đứa trẻ ấy trông thấy cử chỉ của em dường như cũng hiểu ra được điều gì đó, khoé môi chậm rãi nhếch lên nụ cười nhạt nhẽo.

"Được rồi, anh không cần nói nữa"

Nhóc nhẹ nhàng cất bước rời khỏi căn phòng, để lại em cùng những ý nghĩ mông lung về câu hỏi lúc nãy của mình.

[JsH] [TsuAma] Fanfiction (Có H)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ