Trời ngả tối, kinh thành bắt đầu trở nên náo nhiệt. Lưu Vũ cùng Tán Đa rời khỏi quán trọ, từng lượt từng lượt lách qua dòng người, thưởng ngoạn phong cảnh sinh động chốn nhân gian.Lưu Vũ thân hình nhỏ bé, nhìn vào có còn cảm thấy chút yếu ớt, đôi lúc chen qua không nổi dòng người, nhiều lần bị đẩy xa về phía sau, nhỏ giọng gọi Tán Đa ở phía trước như hắn không thể nghe.
"Tiểu công tử cẩn thận nhìn đường một chút." Một người qua đường nói y.
Đoạn đường phía trước thật sự rất đông, Lưu Vũ thở dài ngao ngán. Trước đây ra kinh thành đều là Cao Khanh Trần dẫn y đi đây đi đó, vốn là người sống ở đây lâu năm nên đường đông hay vắng Cao Khanh Trần đều nắm rõ, ngày lễ dù náo nhiệt đến đâu thì dẫn Lưu Vũ đi cũng không chọn đường tấp nập đến mức này.
"Nắm lấy tay ta." Tán Đa xoay người, vươn tay đưa về phía y. Thân hình Tán Đa vốn cao ráo vững chãi, đi đến đâu rẽ người đến đó. Trước đó không phải hắn không chú ý Lưu Vũ bị đùn đẩy tụt lại phía sau, nhưng không biết phải giúp công tử quyền quý kia sao cho phải, sau một hồi hắn mới nhịn không nổi mà lấy hết can đảm yêu cầu người kia nắm lấy tay để mình dắt đi.
Thái độ của Lưu Vũ ngược lại có chút chần chừ, hai mắt lấp lánh vô cùng tội nghiệp nhìn lên Tán Đa, tay đưa ra được một chút lại rụt lại.
Tán Đa biết mình có hơi đột ngột, mới nghĩ ra cách là cầm tay y đặt vào vạt áo của mình, ý muốn Lưu Vũ nắm lấy.
Lưu Vũ sau đó cũng ngoan ngoãn phối hợp, dù gì cũng là tốt hơn trực tiếp nắm tay. Hai người cứ như thế băng qua một dòng người, sau đó dừng chân ở bờ hồ nơi người dân đang chuẩn bị đốt đèn Khổng Minh.
"Tiểu công tử có muốn thả đèn không?"
Lưu Vũ vừa nghe Tán Đa hỏi thì hai mắt đã sáng lên tựa bầu trời ôm đầy điểm quang trước mắt. Chỉ cần nhìn biểu tình hắn đã hiểu ý, nhanh chóng đi khảo sát xung quanh, sau đó quay lại với một chiếc đèn Khổng Minh loại nhỏ. Tán Đa đưa bút cho Lưu Vũ, nói. "Lưu công tử viết điều mình mong ước lên trước đi."
Lưu Vũ nhận lấy, đứng ở một bên của lồng đèn, nắn nót ghi từng nét chữ, sau đó truyền bút lại cho Tán Đa ở bên kia.
"Ta có thể biết điều ước của ngươi không?" Tán Đa hỏi khi vừa ghi xong bên mình.
"Được, ngươi thả tay ra đi." Lưu Vũ vừa nói thì cả hai đồng loạt buông tay, đèn chầm chậm bay lên trời, mặt đèn liên tục xoay vòng, tốc đôn đủ để hai người nhìn lên thấy được ước nguyện của nhau.
"Thiên Quốc thịnh trị?" Tán Đa nheo mắt hỏi.
"Phải, Thiên Quốc thịnh trị, quốc thái dân an là điều quan trọng nhất đối với ta."
Tán Đa gật gù.
"Đại khai theo ý ngươi là gì?" Lưu Vũ nhìn hai chữ ngắn gọn bên mặt kia của đèn, sau một lúc đã trôi xa trên nền trời thăm thẳm.
"Khai thông cảnh giới, mở rộng tam quan. Ta muốn được "khai" rất nhiều thứ như trí óc, tài nghệ, hay cả địa vị và sự nghiệp."
![](https://img.wattpad.com/cover/263884433-288-k26441.jpg)
BẠN ĐANG ĐỌC
Hảo Đa Vũ| Santa x Lưu Vũ | Phản
Fanfiction《 Đại Đế vương x Tiểu Hoàng tử địch quốc 》 "Thương tiếc thay cho những năm tháng hoài công, những ngày gắng gượng vượt qua giông bão."