変わらないもの。

167 17 0
                                    

Nayuta nhắm mắt.

Mùi sơn mới cóng thoảng nhẹ qua đầu mũi, chiếc đệm êm ái khiến em cảm giác như đang trôi nổi vô định giữa bầu trời rộng lớn. Tấm chăn ấm áp bọc lấy cơ thể, mặc kệ em cựa quậy tìm tư thế nằm cũng chẳng bung ra. Nayuta dang tay ra, tựa làm thiên thần tuyết, ngón tay thon gầy của em không thể với đến mép giường.

Giây phút kết quả vang lên, ánh mắt của những kẻ từng xem thường chúng em chùn xuống. "Thật không ngờ phải không?". Đứng trên sân khấu, lũ người nhơ bẩn trong tầm mắt hoá thành dòi bọ, hệt như cách chúng từng đối xử với cả hai. Nhiều thứ đã thay đổi kể từ khi Cozmez thắng Paradox Live, về vật chất, về lòng người, cả bản thân em nữa.

"...Nayuta?".

Lắng nghe tiếng cửa phòng mình mở nhẹ. Hít một hơi thật sâu, mùi sơn đôi khi khiến em đau đầu, nhưng ngẫm lại còn đỡ hơn mùi hôi thối ở khu ổ chuột chán. Em thở dài, ổn định lại tâm trí.

Nayuta mở mắt.

Kanata ló đầu vào, trên tay ôm chiếc gối bọc drap xanh biển. Ánh đèn từ hành lang làm nổi bậc mái tóc bạch kim ánh tím.

Chẳng cần anh nói thêm lời nào, Nayuta tự giác nhích vào trong góc đợi Kanata chủ động tiến về phía mình.

Đóng nhẹ cánh cửa sau lưng, Kanata chờ đợi đôi mắt làm quen với bóng tối, chậm rãi nhờ ánh trăng mờ ảo dẫn lối. Mỗi khi người nọ cử động, chiếc giường bông xốp lại đàn hồi nhẹ, mãi đến khi hơi ấm kia dừng lại cạnh bên em mọi thứ mới yên tĩnh trở lại.

Nayuta dán mắt lên trần nhà, bốn góc tường đều điêu khắc những hoa văn kỳ lạ em chẳng cảm thụ được. Giữa phòng còn có đèn chùm pha lê lung linh lấp lánh, nhỡ hôm nào xui xẻo nó rơi xuống thì toi mạng.

Người ta bảo thời gian là tiền bạc, giờ em mới thấm thía câu nói ấy. Đêm nay thời gian như ngừng trôi, đời sống vội vã đã qua rồi, hai đứa chẳng phải sinh tồn trọn từng giây từng phút nữa. Em quay đầu sang phía Kanata, có vẻ anh cũng đang trầm tư điều gì.

Hai bóng hình nhỏ bé lọt thỏm giữa chiếc giường king size. Ngày tháng khổ sở của quá khứ đã xa rồi, mò mẫm cánh tay mình, Nayuta nắm lấy thứ luôn ở ngay tầm với.

Sau Paradox Live, đúng là có nhiều thứ thay đổi, nhưng có những thứ cứ mãi như xưa lại tốt hơn.

Đột nhiên bị nắm tay, Kanata bất giác quay sang phía em, cười thành tiếng "Ha, gì vậy? Em có còn là trẻ con đâu?". Nayuta cười trong lòng, giờ hai đứa tách nhau ra vẫn đủ chỗ mà, phòng còn trang bị cả máy sưởi, nào cần dựa dẫm vào thân nhiệt của nhau nữa? Cớ sao anh vẫn nằm gần em thế này?

Phòng của Kanata nằm đối diện phòng em chỉ cách khoảng 10 bước chân. Khi mới mua nhà, anh đã rất nghiêm túc tự lựa chọn nội thất sao cho "Bộc lộ cá tính bản thân" để rồi mỗi đêm đều dọn sang chỗ em ngủ.

Vẫn bị lối sống đơn sơ của quá khứ đeo bám, nội thất phòng em chẳng có gì đặc biệt. Sơ sơ cũng chỉ có tủ quần áo to thật to, chiếc giường rộng thênh thang, bàn ghế, PC, cùng chiếc tủ đựng những thứ em mua thừa, giả dụ như gối dự phòng.

【KanaNayu】143-637.Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ