11

248 32 3
                                    

Luffy không nhận được thư của Ace và Sabo nữa, cậu nghĩ đại khái là bởi vì bọn họ ở trên chiến trường bề bộn nhiều việc đi. Cậu mặc dù ở trên bàn ăn hiếm thấy khóc lóc, oán trách không làm công việc đau khổ như thế này nữa, thế nhưng ngày hôm sau vẫn đến bưu cục đúng giờ, không có cậu thì làm sao được chứ? Nhóc đưa thư bận rộn nhưng quan trọng, bánh xe răng cưa của làng cối xây gió vẫn hoạt động như bình thường, cậu cắn răng ôm cái túi chất đầy những phong thư, ở ngày mùa thu đạp xe trên đường lớn. Đêm hội lễ hội tháng tám là ngay hôm nay, cậu hy vọng khối sô cô la mình gửi cho Ace và Sabo có thể đến kịp lúc, đó là khối sô cô la cậu hy sinh một tháng tiền lương để mua, ước chừng nặng cả ký, được chị Lâm ở tiệm bánh kẹo gói một lớp giấy trong xinh đẹp, gửi kèm theo lá thư của cậu.


"Luffy, đây nè, đây nè."


Usopp vẫy tay với cậu, chàng trai mũi dài đã chiếm được chỗ ngồi tốt gọi đồng bọn của mình, Kaya mặc một chiếc váy màu trắng mới tinh, cười chúm chím ngồi ở bên cạnh. Nhóc đưa thư thật vất vả mới làm xong việc, cậu lấy tay xoa xoa mồ hôi trên trán, ngồi vào chỗ ngồi mà Usopp để dành cho mình, hàng thứ nhất, ngay cả nốt ruồi trên mặt diễn viên cũng nhìn thấy rõ ràng.


Luffy bỗng nhiên nghĩ đến thời điểm này năm ngoái Ace vẫn chưa đi, anh bị Rouge lôi bổ sung vào đội biểu diễn, vô tình lại lộ mặt bên mép sân khấu. Luffy ngồi hàng đầu tiên thấy ánh sáng chiếu lên những đốm tàn nhang nhỏ trên mặt anh, Ace tựa hồ là phát hiện Luffy đang nhìn mình, anh hướng về phía em trai mình cười rạng rỡ, trong chớp nhoáng liền Rouge thẹn quá hóa giận đè đầu anh kéo tới sau màn sân khấu.


Ở buổi tối náo nhiệt nơi này, Luffy cảm thấy cậu càng nhớ Ace, nhớ nụ cười tùy tiện của anh, gương mặt lấm tấm tàn nhang, còn có xúc cảm ấm áp của bàn tay anh xoa loạn trên đầu mình.


"Tối nay, tôi muốn hát bài hát này tặng cho những chàng trai dũng cảm ngoài kia. "


Ngài Brook hắng giọng một cái, bắt đầu kéo cây phong cầm thân yêu của ông, bài hát du dương vang khắp thị trấn nhỏ.

Là mẹ khiến con trở nên dũng cảm you kindle my courage


Là mẹ khiến lưỡi lê của con trở nên sắc bén you sharpen my bayonet


Mẹ thân yêu, nhưng mà however, my dear mama


Xin đừng để con rời xa please don' t let me go


Thân thể con trai mẹ ngủ yên trong bùn đất your son' s body inside the grave


Nơi đó không có ánh sáng cũng không có bút màu where' s no light and no paintbrush


Đôi mắt con không còn thấy mặt người my eyes without your face


[Ace/Sabo] IthacaNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ