Chương 78

2.4K 226 0
                                    

Thời gian ngâm mình trong thư viện trôi qua quá nhanh, nháy mắt liền tới ngày khai giảng rồi.

Buổi sáng hôm nay , Diệp Văn Nhã lục tục nghe thấy tiếng các bạn học ở phòng ký túc xá cách vách dọn đồ vào ký túc xá, trên hành lang, trên đường liên tiếp vang lên những tiếng cười nói của học sinh giống như chuông bạc, còn có từng tiếng cha mẹ ôn nhu dặn dò.

Đứng trên cửa sổ cúi đầu nhìn xuống phía dưới, những chiếc xe bay tới tới lui lui ngoài cổng ký túc xá đông nghịt.

Nơi này có một phần là học sinh cũ quay trở lại trường, cũng có một phần là học sinh mới nhập học của năm nay.

Nhìn chằm chằm vài đôi cha mẹ giúp con cái xách theo hành lý tiến vào ký túc xá  dưới lầu,  trong lòng Diệp Văn Nhã vắng vẻ, có loại cảm giác hiu quạnh nói không nên lời .

Loại ấm áp này đến từ gia đình thế này, ngay cả đời trước cô cũng tựa hồ như chưa từng thể nghiệm được.

Tâm tình cô gái có hơi tụt xuống, con mèo đen cơ hồ trong nháy mắt liền phát hiện ra.

Tiêu Thần đứng bên cửa sổ, nhìn thấy ánh mắt cô gái nhìn chằm chằm đám người phía dưới, lập tức liền nghĩ tới chuyện lúc trước Diệp Văn Nhã bị Diệp gia đuổi ra khỏi nhà, theo hắn biết, toàn bộ  thời gian kỳ nghỉ dài như vậy, Diệp gia cũng không có bất cứ người nào gọi điện thoại quan tâm hỏi han cô, cũng khó trách cảm xúc của cô sẽ tụt xuống.

Mèo đen run run lỗ tai, lắc lắc cái đuôi, hai ba bước đi đến  bên cạnh Diệp Văn Nhã, vươn móng vuốt nhỏ vỗ vỗ bả vai Diệp Văn Nhã an ủi.

Diệp Văn Nhã quay đầu nhìn thấy Tiểu Hắc, thấy bé mèo nhà mình đang bộ dáng nghiêm túc ra vẻ người lớn, xì một chút cười ra tiếng.

"Làm sao vậy? Chúng ta mới vừa vào cửa liền nghe được cưng cười  vui vẻ như vậy...... Có chuyện tốt gì xảy ra sao?"

Răng rắc một tiếng, cửa phòng ngủ bị người đẩy ra.

Chỉ thấy  hai người Giản Giai Vi cùng Hoắc Tâm Duyệt từng người kéo cái rương hành lý nhỏ, một trước một sau đứng trước cửa phòng cô .

Diệp Văn Nhã quay đầu, cười nhạt lắc đầu nói, "Hai người quay về đây với ta, đó là chuyện tốt lớn nhất rồi."

"Ha ha ha, không nghĩ tới miệng cưng lại ngọt như vậy ! Tới đây, tới đây! Mau xem, ta từ trong nhà mang cái gì ngon nè! Trước khi đi mẹ ta đóng gói riêng cho ta thật nhiều thức ăn!" Hoắc Tâm Duyệt kéo rương hành lý ra, trực tiếp ngồi xuống kiếm đồ ăn vặt.

"Oa! Dì làm đồ ăn vặt là ngon nhất đó! Ta siêu siêu thích!" Giản Giai Vi lập tức nhào về hướng rương hành lý của Hoắc Tâm Duyệt, toàn bộ phòng đều ồn ào náo nhiệt lên.

Mèo đen vẫy vẫy đuôi, đầy mặt bất đắc dĩ nhìn ba người một cái, nhảy xuống cửa sổ, đi về hướng phòng khách.

Trường học có ba ngày để báo danh.

Buổi tối ngày thứ ba, toàn bộ học sinh trong lớp đều đi báo danh với văn phòng trường.

Học kỳ mới vô cùng náo nhiệt, Diệp Văn Nhã hơi hơi quét mắt một cái, rõ ràng phát hiện trong lớp có thêm bảy tám gương mặt mới, đây hiển nhiên là mấy học sinh của năm trước lưu ban lại.

[HOÀN]ĐẾ QUỐC ĐỆ NHẤT DƯỢC SƯNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ