EN-

313 74 9
                                    

Bông hoa đó chắc chắn không có gì bình thường, Sunghoon nghĩ vậy khi thấy mặt hồ tối dần, nước trong hồ vốn dĩ thấy được đáy hồ bây giờ lại sâu như vô tận.

"Theo kinh nghiệm bao ngày ngủ quên ở đây em chắc chắn hồ bị con mực nào vô đây làm hư cả nước rồi" - Riki dõng dạc nói, rồi bị Jaeyoon cốc đầu.

"Mực đâu ra mà mực? Đây là hồ trong rừng chứ không phải trong quán hải sản lần trước anh dẫn em tới đâu"

Hanbin cũng vì sự thay đổi trong hồ mà giật mình, nhanh chóng rút tay ra, nhưng vẫn chẳng có gì thay đổi.

"Anh Hanbin, ban nãy anh bỏ tay xuống nước ý, anh có thấy gì lạ không?"

Hanbin nghĩ ngợi một lúc rồi đáp lời Heeseung.

"Không thấy gì khác biệt cho lắm, nhưng hình như nước mát hơn thì phải"

Mát hơn? Chờ đã, người đàn ông có nói họ sẽ "dẫn đường"...

Liệu đây có phải con đường đó không?

Heeseung ngại ngần đưa tay xuống hồ, rồi giật mình nhận ra điểm kì lạ.

Tay nó không hề ướt, trong khi anh Hanbin ướt nhẹp.

K cũng nhìn ra điểm kì lạ này, anh đưa tay xuống thử, rồi lại đưa lên.

Từng giọt nước mát lạnh chảy xuống tay K.

"Anh nghĩ có gì đó đặc biệt dành cho mấy đứa đấy, có thể là cánh cổng hay gì đấy, anh không biết, nhưng mà Heeseung không bị ướt kìa"

Jungwon trước giờ ngoại trừ những lúc nghe lời thì cũng gan dạ lắm. Em nhìn bàn tay anh Heeseung, anh đang ở trong dạng người mà tay không ướt, vật nếu em là mèo thì sao?

Jungwon biến thành con mèo nhỏ, rụt rè ra mặt hồ chạm nhẹ nước.

Oa, không ướt này, nhưng mà vẫn mát. Hơi bị thích nha, em quên luôn lời dặn phải cẩn thận của các anh, nhảy một phát xuống hồ.

Jungwon chỉ nghĩ đơn giản rằng từ nay mình sẽ được tắm mà không bị ướt lông. Nhưng rồi em biến mất luôn, chẳng còn thấy ở đâu nữa.

Cả bọn hốt hoảng định nhảy theo cứu con mèo nhỏ không biết bơi kia, may Heeseung cản lại kịp.

"Jungwon biến mất rồi! Anh tránh ra em tìm em ấy" - Jongseong nhảy lên, sợ đến quên hết tất cả. Nó đến ngất xỉu khi Jungwon nhảy phóc xuống hồ, nhưng anh Heeseung cứ cản nó mãi.

Heeseung nhìn mặt hồ phẳng lặng như chưa hề có điều gì xảy ra, trầm ngâm.

"Đi xuống đó đi. Đừng đi trong dạng người"

Chỉ cần có vậy, Jongseong nhảy ngay xuống lòng hồ.

Mặt hồ vẫn yên tĩnh.

Từng đứa nhảy xuống hồ rồi biến mất, chỉ còn lại Heeseung cùng Sunoo. Nó ôm trong mình cáo nhỏ, rồi nói lại với hai con người.

"Em không biết còn có thể gặp lại hai anh không, nhưng thực sự cảm ơn hai người rất nhiều. Nếu không thấy chúng em quay lại, hãy đi theo con đường mòn hướng tây, nó sẽ dẫn anh về lại căn nhà bằng đá"

[SHORTFIC] Truyện thiếu nhiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ