bảy

140 7 6
                                    

tôi và tappei đều há hốc mồm nhìn nhau một lúc lâu. tôi vô cùng lúng túng khi rơi vào tình huống này. cớ sao lại sốt mà ở trần như thế, đã vậy trời còn lạnh nữa.

không ổn rồi...

cả hai rơi vào trạng thái im lặng. tôi cẩn thận lùi chân về phía sau nhưng không may đạp phải một thứ gì đó mà ngã xuống.

- yamada ! coi chừng đằng sau !

phía sau là chậu hoa tulip được trưng trên kệ, khi đầu mình sắp chạm vào nó thì vừa kịp lúc tappei đã nắm tay tôi kéo về. nhịp tim càng lúc càng nhanh đi, hai gò má lại càng thêm nóng. gì đây ?

mình đang úp mặt vào ngực cậu ấy.

- ơ ?

hai người đồng thanh. tôi vội đẩy mình ra khỏi người tappei và xoay đi chỗ khác. vì quá xấu hổ nên tôi che mặt lại và bảo:

- trời ơi sao không mặc áo ???

không còn mặt mũi để nhìn gái nhà người ta. tappei liền đóng sầm cửa lại và nhanh chóng mặc áo vào. có một chuyện anh đang thắc mắc, sao miko lại biết nhà mình mà đến đây ?

- sao cậu tới đây chi vậy ?

- ờ...nghe cậu sốt mà không có thuốc. tui nhờ lớp trưởng gửi địa chỉ nhà rồi đem thuốc qua cho cậu.

nghe cô nói vậy anh không khỏi bất ngờ. hai người ngồi nói chuyện thông qua cánh cửa gỗ. tappei nhìn vào giỏ thuốc và mỉm cười, hóa ra yamada quan tâm mình dến độ phải dầm mưa đem thuốc qua cho. anh xúc động nhưng không thể bộc lộ niềm vui ấy ra bên ngoài, vì tính anh xưa giờ vốn lạnh lùng nên hiếm khi thể hiện cảm xúc với con gái. tappei liền mở cửa ra, thấy cô nàng nhỏ bé đang ngồi ở dưới người mình. anh nhẹ nhàng xoa đầu cô.

- cảm ơn nhé, yamada !

cảm nhận được hơi nóng từ bàn tay anh, miko ngước lên.

- không có chi. mà nè, cho tui sờ trán cậu được không ?

- ơ ?

anh ngồi xuống cho miko dễ dàng sờ. đó giờ miko luôn có một thói quen, mỗi khi ai bị bệnh cô vô cùng lo lắng.

- cậu nóng thật, ăn uống gì chưa ?

- có ăn cháo nóng rồi.

- vậy tranh thủ uống thuốc nha !

- um. chắc ngày mai có thể tui sẽ nghỉ học, nhờ cậu thông báo lại lớp trưởng giùm tui được không ?

- được. thôi tui về nha !

miko rời tay khỏi trán, nhanh chân bước xuống lầu. anh liếc nhìn bóng dáng ấy, có lẽ tim anh đã hẫng đi vài nhịp rồi. anh muốn điều này diễn ra lâu hơn nữa nhưng chẳng thể.

- yamada !

tiếng gọi của tappei làm cho miko đứng lại. cô liền quay đầu nhìn.

- về cẩn thận nhé !

- hì ! mau khỏe nha.

miko cười tươi, gương mặt cô rạng ngời hệt như hoa nở vào buổi sáng hơn bao giờ hết. đôi mắt to tròn lấp lánh ấy, như là một mũi tên đâm thẳng vào tim anh, nó đập mạnh đến độ đáng ngại. đúng là không thể ngừng thích cô nàng nấm lùn này rồi. thật khiến anh khó xử mà.

Bạn đã đọc hết các phần đã được đăng tải.

⏰ Cập nhật Lần cuối: Oct 06, 2023 ⏰

Thêm truyện này vào Thư viện của bạn để nhận thông báo chương mới!

tappei x miko | magnoliaNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ