chap 22

878 57 1
                                    


Sáng hôm sau, Jennie cả người mệt mỏi tỉnh lại, ánh sáng rạng ngời khiến cô cảm thấy chuyện hôm qua như một giấc mộng.

Nghĩ lại những chuyện xảy ra ngày hôm qua, cơ thể của cô hơi run rẩy, tinh lực hơn người và thể lực của Taehyung cô không dám lĩnh giáo. Tối hôm qua ngoài việc xuống giường làm bữa tối cho cô, cả đêm anh quấn quýt lấy cô không rời, đòi hỏi cô hết lần này đến lần khác, mãi đến lúc anh no nê mới thả cô ra

" Chào buổi sáng, người đẹp ngủ trong rừng!" khuôn mặt tươi cười tà mị mê người của Taehyung xuất hiện trước mặt cô, đánh thức Jennie đang ngẩn người.

Thật đáng giận, sao anh có thể thoải mái nhẹ nhàng như vậy, còn cô thì như con cá sắp chết đuối. Nhìn khuôn mặt tươi cười của anh cô uất ức nghĩ.

" Em cứ ngủ thêm lát nữa đi, anh phải đi công ty, nhớ là hôm nay phải đến làm ở KH nhé, anh sẽ bảo lái xe đến đón em." Anh chuyên quyền giao việc cho cô, sau đó hôn nhanh lên môi cô một cái rồi mới rời đi

Anh đi rồi, căn phòng đột nhiên trở nên trống trải tĩnh lặng lạ thường. Jennie lại bắt đầu hoài niệm sự ấm áp và hương vị của anh. Phát hiện này làm cô sợ hãi không thôi, chẳng lẽ cô đã động lòng với anh sao!? Cô vội bật dậy chạy ào vào phòng tắm, để từng đợt nước lạnh gột sạch tinh thần mình, tắt nước đi, cô nhìn bản thân mình trong gương, đôi mắt hờ hững trước kia nay đã có thêm một tia dịu dàng quyến luyến.

Không! Cô và Kim Taehyung đơn thuần chỉ là giao dịch, anh chỉ muốn nhan sắc và cơ thể của cô, chẳng bao lâu nữa anh sẽ chán ghét cô. Cô không thể ngốc đến nỗi ngay cả đạo lí này cũng không hiểu! Jennie trong lòng không ngừng nhắc nhở chính mình, cô tuyệt đối sẽ không cả trái tim cũng dâng lên.

& & &

Cứ như vậy, Jennie bắt đầu cùng Kim Taehyung sống chung làm chung. Anh là một người công tư rõ ràng , ở văn phòng anh đối đãi với cô như mọi cấp dưới khác, nhưng chỉ cần có nhân viên nam tiếp cận với cô hoặc cùng cô nói nói cười cười, anh sẽ xị mặt ra, rõ ràng tỏ vẻ anh không hài lòng, đồng thời để lộ ánh mắt khó chịu, dần dần không có nam nhân viên nào dám tùy tiện tiếp cận Jennie nữa.

Ngoài việc là một người có tính độc chiếm cực kì cao, Kim Taehyung quả thật là một nhà lãnh đạo thành công, tư tưởng sáng suốt, hành động dứt khoát, hơn nữa trí tuệ và năng lực giúp anh tung hoành thoải mái trên thường trường. Việc này khiến Jennie không thể không bội phục.

Jennie cứ nghĩ ham muốn của anh đối với cô sẽ giảm dần, dù sao đàn ông luôn có mới nới cũ. Nhưng sống chung với anh một tháng, nhu cầu của anh đối với cô chỉ có tăng mà không có giảm. Mỗi đêm anh luôn qua qua lại lại với cô, mãnh liệt hết lần này đến lần khác cho đến lúc cô cũng nồng nhiệt đáp lại, khiến cô sức cùng lực kiệt thở gấp không thôi.

Thậm chí, lúc hai người ngồi một mình trong văn phòng, anh cũng sẽ trao cho cô ánh mắt cháy bỏng, tự nhiên cô sẽ tự động đi đến cạnh anh, để anh ôm chầm lấy cô hôn mãi đến lúc nào anh hết khát mới buông ra.

Tất cả những điều này làm cho bức tường mà Jennie cố gắng duy trì dần bị đánh sụp, lại càng tăng lên nỗi sợ hại trong lòng cô, cô sợ anh sẽ chán ghét cô, không cần cô nữa.

Đêm nay, Taehyung vẫn yêu cầu nhiệt tình với Jennie như trước. Bình tĩnh lại sau khi đòi hỏi vô độ, anh vẫn ôm chặt lấy Jennie đang mướt mồ hôi, thả ở bờ vai của cô vô số những dấu hôn.

Jennie lẳng lặng nằm, cố gắng ổn định hơi thở dồn dập và cảm xúc quá mức chịu đựng. mãi lúc sau cô mới xoay lưng lại với Taehyung, nhẹ giọng hỏi:" Khi nào anh mới thả em để em tự do?"

Câu hỏi của cô khiến anh không khỏi nhíu mày, đôi mắt màu đồng bắn ra tia lạnh lẽo. Anh xoay mạnh người cô lại để cô đối mặt với anh.

" Giao ước của chúng ta không có kì hạn, anh không có cách nào trả lời câu hỏi này của em." Anh lạnh lùng nói.

Jennie khép hai mắt lại, sâu kín nói," Vậy đổi cách nói khác, khi nào anh sẽ chán ghét em?"

" em hy vọng anh chán ghét em, thả em đi thế cơ à?" Taehyung sắc bén hỏi , tay cũng nâng cằm cô lên để cô đối mặt với anh.

" Cho dù là người nào cũng sẽ đến lúc chán ghét, em muốn biết cái kì hạn." Cô không muốn để bản thân mình trở thành một người đàn bà bị vứt bỏ đáng thương, chuẩn bị tâm lí sớm ngày nào hay ngày đó,sẽ không khiến mình lâm vào tình cảnh khó xử .

" Em đang mong anh chán em đấy à?" Taehyung đẩy nhanh người cô xuống, vẻ mặt cực lạnh lẽo nhìn cô.

" Anh đừng nói thế, em chỉ muốn giúp anh sau này đỡ phiền phức thôi ."

" Không cần!" Taehyung quả quyết nói to." Anh nói thật cho em biết, kể cả là dù em có ghét anh anh cũng không buông em ra đâu, em còn nhớ giao dịch của chúng ta không? Giao dịch đó có hiệu lực cả đời, em đừng mơ bỏ tôi!"

" Em"

Phương Tử Cầm mở miệng định nói, ngay lập tức bị Lan Đạo Uy chặn lại. Anh thô bạo cuồng dã hôn cô, sự phập phồng của lồng ngực thể hiện sự phẫn nỗ của anh lúc này, trong lòng cô không khỏi thầm sợ hãi, cô chọc anh phát hỏa rồi.

Không để cho cô cơ hội lên tiếng lần nữa, Taehyung điên cuồng di chuyển trên người cô, động tác thô lỗ man bạo, lưu lại trên người cô vô số dấu hôn không quan tâm đến cảm xúc của cô.

Cả đêm đó anh đòi hỏi trong cơ thể cô như muốn xả hết nỗi tức giận của anh, không chịu nổi sự xâm lược của anh, Jennie cuối cùng cũng mệt mỏi thiếp đi

& & &

Từ hôm đó, thái độ của Taehyung đối với Jennie trở nên khác hẳn, khuôn mặt anh luôn có vẻ bực bội khiến Jennie đứng ngồi không yên, cũng cảm thấy không thở nổi. Cứ như thế, nhu cầu của Taehyung với cô vẫn rất mãnh liệt chưa từng bị trì hoãn, chỉ có điều lại thiếu đi sự dịu dàng, việc này khiến cô càng thêm khổ sở, giấc mộng thời thơ ấu lại ùa về cướp đi giấc ngủ của cô.

Đối mặt với tất cả những chuyện này, Jennie kiêu ngạo không chịu yếu thế, ban ngày cô phải ứng phó với công việc Kim Taehyung giao cho, đột nhiên công tác của cô tăng lên rất nhiều, buổi tối thỏa mãn nhu cầu không ngừng nghỉ của anh. Cô không hề kêu ca một tiếng mà kiên cường chịu đựng.

Nhưng khuôn mặt trắng nõn của cô bắt đầu tiều tụy, đôi mắt động lòng người bắt đầu có vệt thâm bên dưới, dáng người yểu điệu càng thêm gầy, tựa như chỉ cần một cơn gió thổi là cô bay đi mất khiến người khác không khỏi đau lòng.

" Hôm nay làm xong việc sớm một chút, buổi tối đi dự tiệc với anh." Taehyung ngồi phía sau bàn làm việc nói với cô, đôi mắt anh không ngừng quan sát khuôn mặt cô.

Dừng một chút, anh nhắc nhở:" ăn mặc có tinh thần một chút, đừng để ra dáng vẻ ốm yếu đó"

Jennie đau lòng không thôi nhưng vẫn cứng nhắc gật đầu, đồng thời cũng ép nước mặt chảy ngược.

chiến thư của nàng tình nhân nhỏ [kthxkjn]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ