30.

733 50 9
                                    

Xe dừng lại trước tiệm ăn đêm bên đường. So Han đã thiếp trên ghế từ lúc rời bãi biển. Yoongi cẩn thận kéo áo khoác đắp lại cho cô rồi mới xuống xe. Trời đã tối muộn, tiệm ăn nằm trên con phố ít người qua lại, chỉ có ánh đèn màu vàng nhạt hắt xuống những lát gạch ven đường. Gió thổi lớn hơn, áo phông bị gió thổi ép vào làm lộ cơ ngực rộng cùng dáng người cao gầy của anh. Yoongi cho tay vào túi quần, vừa xuýt xoa vừa bước nhanh vào trong tiệm.

Ở bãi biển ban nãy, anh vốn chẳng muốn về sớm. Nhưng So Han có một thói quen, cô hay khẽ chau mày rồi khoanh tay trước bụng mỗi khi đói. Nơi tổ chức concert có chuẩn bị đồ ăn sẵn, đoán chắc cô không hợp vị nên ăn ít, đói thế nào cũng không chịu nói với anh một lời.

Yoongi vào được một lúc thì bước ra ngoài với mấy túi giấy của cửa tiệm. Anh nghiêng người phì cười nhìn cô vẫn say ngủ trong xe, đầu đã tuột khỏi ghế mà tựa vào cửa sổ.

Chiếc xe lại lao đi giữa con đường vắng vẻ. Chương trình radio anh vừa bật đang phát bản nhạc tình đã cũ. Giọng đọc nữ nhẹ nhàng vang lên tiếp tục bức thư được gửi tới nhà đài:

"Hãy tưởng tượng một ngày bon chen của anh kết thúc
Thêm một người
Thêm một chỗ da khi cht lười
Lòng anh không còn sâu bên dưới
Phòng em lại tươi như ai tưới
Đơn giản vi nhau không vẹn mười, nhưng mà vui."

. . .

So Han dụi mắt nhìn xung quanh. Mấy một lúc để định hình xem mình đang ở đâu. Ánh đèn led trần nhà màu trắng sáng và những chiếc xe hơi đỗ cạnh nhau ngay ngắn, là hầm để xe của khách sạn cô ở. Yoongi nghe tiếng động, anh rời mắt khỏi màn hình.

- Dậy rồi đó à. Em ngủ say quá nên anh không gọi nữa.

So Han với tay tìm điện thoại. Mười hai giờ kém. Cô gượng cười. Họ rời biển lúc mới mười một giờ hơn, tới cô còn không biết mình đã ngủ quên mất từ lúc nào.

- Anh có mua chút đồ ăn nhưng chắc nguội mất rồi, tí anh hâm nóng lại cho.

Yoongi vừa mới diễn xong concert tối nay, không nói cô cũng biết anh mệt nhường nào. So Han chỉ muốn tự đánh mình một cái vì tội làm anh phải ngồi đợi trong khi mình cứ thản nhiên nằm ngủ.

Vì biểu diễn tại Busan nên nhóm cùng đội ngũ staff đặt phòng tại khách sạn nổi tiếng của thành phố, riêng Jimin và Jungkook về thăm nhà bố mẹ. So Han cũng được một phòng, chỉ là phòng khác với các staff trong đoàn. Yoongi tự đặt cho cô một phòng VIP cạnh phòng anh. Tới tận ngày nhận phòng cô vẫn nghĩ mọi người khác đều như cô, còn khen công ty tư bản nhiều tiền quá nên chốt hết phòng VIP cho nhân viên.

"Cạch"

So Han quẹt thẻ vào phòng. Sau một ngày dài, dù đây không phải căn nhà mình thì cô vẫn xúc động muốn khóc khi nhìn thấy chiếc giường êm ái. Yoongi lắc đầu với điệu bộ vui sướng của cô. Lớn rồi mà còn như trẻ con, may là có anh chăm cho chứ để vào tay người khác cũng chịu.

Anh đặt túi đồ ăn lên bàn, cẩn thận phân chia rồi xếp gọn. Sợ cô đói nên đã mua rất nhiều món từ tiệm ăn nhưng rồi lại nguội hết cả. Yoongi hâm nóng lại vài món dễ ăn để làm ấm bụng, anh sợ cô tối muộn còn ăn đồ linh tinh sẽ đau dạ dày.

yoongi | swag của anh đâu rồi?Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ