------------------------------------------------------✨
Có một quán cafe nhỏ, nằm thu mình nơi góc phố của chốn thành thị náo nhiệt. Đây là một trong những công trình bằng gỗ hiếm hoi còn sót lại trong thành phố, chiếc biển hiệu gỗ đã tróc sơn bên trên đề dòng chữ được viết tay bằng tiếng Pháp "Pacifique" và nó cũng là tên của tiệm. Tuy quán cafe có phần cũ kĩ, kém hoa lệ nhưng dường như nó ẩn chứa một thứ gì đó mà khiến cho những con người vốn bộn bề, đầu tấp mặt tối phải dừng lại mà thưởng thức
Mùi thơm nồng từ những tách cafe cứ níu chân họ mãi làm họ không tài nào dứt ra được, dường như họ đã yêu cái hương vị tuyệt vời, yêu cái yên tĩnh nơi góc phố và yêu luôn cả con người với trạng thái luôn tràn đầy năng lượng . Đó là Nguyễn Tiến Thành, gã cũng chính là vị chủ đời thứ 3 của nơi này
Tuy là một người trẻ nhưng Tiến Thành lại có tư duy sâu sắc, tính cách năng động nhưng cực kỳ trưởng thành . Có nhiều người đã từng thắc mắc vì sao 1 người thông minh, giỏi giang như gã lại chôn vùi thanh xuân ở cái quán cafe nhỏ hẹp, không có cơ hội thăng tiến như "Pacifique" thì câu trả lời là gã đã lỡ rơi vào tình yêu với một người, một người mà cậu sẽ không quên
Đó là vào năm 2000, năm đó Nguyễn Tiến Thành chỉ là đứa nhỏ 18 tuổi ngông cuồng, ngạo mạng nhưng lại cực kì thông minh. Khi đó để có thể có tiền mua chiếc máy chơi game yêu thích gã đã miễn cưỡng đồng ý làm việc ở quán cafe của bố mình và đó cũng là lúc gã gặp được một người đã thay đổi gã hoàn toàn...
"Xin chào, tôi có thể gọi một ly cappuchino chứ"
Tiếng chuông gió ở cửa kêu lên khi có người đẩy cửa bước vào, đó là một chàng trai có vẻ ngoài khôi ngô, pha lẫn chút trưởng thành nhưng không kém phần cá tính. Anh đi đến trước chiếc bàn nhân viên và nở nụ cười hiền
Tiến Thành khựng lại vài giây, gã cảm nhận thấy khuông mặt bản thân đang dần nóng lên, trái tim gã đập loạn nhịp khi nhìn thấy nụ cười ấy, cái cảm giác lúc đó khiến gã cảm thấy cả cơ thể rạo rực
"Em gì ơi? Em ổn chứ?"
"À...à vâng em ổn! Cappuchino đúng không ạ! Dạ của anh là 36 nghìn ạ"
Tiến Thành nở nụ cười mà gã cho là đầy năng lượng nhất dành cho anh, đây là lần đầu tiên gã gặp một người khiến gã đặt nhiều chú ý đến thế nhưng dường như không chỉ có mình Thành chú ý đến đối phương mà là chính đối phương cũng vô thức để mắt đến gã
"Em có vẻ nhiều năng lượng quá, em tên gì ?"
"Yes sirr. Em tên Thành, 18 tuổi"
"Haha, em nhiều năng lực thật đấy. Anh cá là sẽ không ai có cảm giác buồn bực khi ở bên em nhỉ"
"Chắc chắn rồi, còn anh ?"
"À quên giới thiệu, anh là Thái Nam, 20 tuổi, nếu em thích thì có thể gọi là Gonzo. Anh là sinh viên năm nhất của trường đại học sư phạm Hà Nội. Anh thấy cách nói chuyện của 2 chúng ta rất matched với nhau. Làm bạn nhé?"