— Baji!
Kazutora mở đôi mắt đầy hoảng hốt ra mà thở một cách đầy khó khăn, mồ hôi đầm đìa cả người, anh chút sợ hãi mà co ro cả người lại, hai tay ôm lấy cơ thể có chút run rẩy. Anh vừa mơ, mơ một cơn ác mộng, anh thấy Baji cả người bê bết máu mà nằm trong vòng tay của Chifuyu, như hệt 12 năm trước vậy, cái ngày... cái ngày anh tàn nhẫn..ra tay đâm Baji vậy
Ngẩn ngơ mà đưa hai bàn tay lên, đôi tay này.. đôi tay đầy nhơ nhuốc này... anh gào lên rồi ôm lấy đầu mình, đôi mắt cũng bắt đầu ngấn lệ tràn.
Một lúc sau, dường như anh đã bình tỉnh trở lại, Kazutora điều hòa lại nhịp thở, cơ thể cũng không còn run, anh nhắm lại mắt mình cố trấn an mình không nên quá ám ảnh quá khứ, hãy cố sống vì tương lai vì mọi người đã cho anh cơ hội sống lại, sống để sửa sai, sống để hạnh phúc.
Cảm thấy mình đã ổn thì anh nhìn xung quanh thì đây là căn phòng của anh, vậy là Chifuyu đã đưa anh về lại phòng trong khi anh mê man sau cơn mây mưa hôm qua. Nhìn trên cơ thể mình thì cũng đã được tắm rửa sạch sẽ, anh nghe được mùi thuốc thoa, chắc Chifuyu đã thoa lên những vết thương ngay mặt, cả vết tư mật ở dưới, sờ lên mặt vẫn cảm thấy đau rát nhưng cũng sẽ mau lành thôi.
Nhìn lên đồng hồ đã 10 giờ trưa, nghĩ là Chifuyu đã có lịch vào giờ này nên chắc đã đi sáng sớm rồi, còn hôm nay anh rảnh rỗi, anh cũng không lịch trình nhiều như Chifuyu, khi nào có việc gấp lắm Mikey mới nhờ anh thôi, còn không thì anh chỉ ở nhà hoặc đi chăm sóc thú cưng do Chifuyu mở. Chắc anh sẽ mở cửa tiệm thôi dù gì cũng rảnh rỗi
Anh bước nhè nhẹ xuống giường, tay vịn lấy tường, anh cũng thầm mừng là không đến nổi nào và anh còn đi được, tuy là hông anh ê ẩm, nơi tư mật hơi nhói.
Tắm sơ lại cơ thể, anh mặc lên chiếc áo lên cổ cao cùng với quần xám tro. Anh nghĩ xuống bếp làm món nhẹ ăn thì thấy trên bàn đã bày ra nhiều đồ ăn, còn được đậy kĩ càng
— Chifuyu chu đáo quá
Anh ngồi vào bàn cầm đũa lên mà ăn, ăn một lúc cảm thấy buồn chán mà cầm điện thoại xem một tí, thấy tin nhắn của Chifuyu, anh mở ra xem, hiện thị dòng chữ ngắn gọn
— Xin lỗi mày vì chuyện hôm qua!
Kazutora ngơ một cái rồi mỉm cười lắc đầu, Chifuyu quá tốt bụng nên luôn thấy áy náy, anh biết chuyện hôm qua cũng khiến anh và cậu ấy cảm thấy ái ngại, mối quan hệ sẽ hơi phức tạp đây.
Anh liền chống càm mà nghĩ nghĩ nên nhắn gì đây thì điện thoại rung lên, anh bắt máy
— Kazutora, sao giờ này còn chưa có mặt.
Kazutora nghe giọng nói trầm khàn bên đầu dây truyền qua từ Draken, anh nghiêng đầu rồi nhìn vào tờ lịch, hoảng hồn mà đứng dậy, chạy lên lấy chiếc áo khoác rồi nói vội vào máy
— Tao đến liền.
Đón một chiếc Taxi, anh ngồi vào mà lòng như đứng ngồi không yên, anh đọc địa điểm muốn tới rồi hai tay xoa xoa vào nhau vì nóng vội.
Nhưng giờ đã cao điểm nên xe đông nghẹt, kẹt cứng cả đoạn đường giao thông, chẳng còn cách nào, anh đưa tiền cho tài xế rồi mở cửa xe mà chạy bộ đến đấy.