Chap 3

2K 87 2
                                    

“Jiyeon , hôm nay em thấy trong người khỏe không ?”

Em cười câu lấy cổ tôi, cái tôi nhận ra ở em trong thời gian này chính là hạnh phúc.

“Em rất tốt, chỉ cần có chị ở kế bên, hết thảy đều tốt đẹp.”

“Jiyeon…tôi nói cái này…em…cùng tôi đi xạ trị, được không ?”

Mặt em bỗng dưng lạnh như tiền, xụ xuống, càng làm cho tôi bối rối hơn, không biết phải làm sao bây giờ. Vịnh lại đôi vai hao gầy của em, em hất ra trong sự phẫn nỗ, trân trân nhìn tôi.

“Chị muốn em đi xạ trị, để rồi khi hết bệnh, chị lại chạy đi bên cạnh người ta hay sao ? Để chị có cớ để bỏ rơi em, để chị không còn chịu đựng một người tánh kì như  em nữa.”

“Jiyeon…không phải như vậy đâu…”

Jiyeon lại đánh vào ngực tôi, lần nào em cũng đánh vào ngực tôi như vậy, mà lần nào cũng làm ngực tôi buốt giá, hiện tại vết bầm trên này cứ thâm lại, vì em chỉ có một vị trí mà đánh vào. Tôi ôm ngực lại, nhức nhối nhưng vẫn ôm chầm lấy em, mặc cho em cứ đánh vào như vậy.

“Jiyeon…thật không có…”

Nằm gõn lọn trong lòng ngực tôi, em tỉ tê đủ thứ chuyện trên trời dưới đất, mặc cho cơn đau có hành hạ trong người em hay không, em vẫn như vậy cười với tôi, vẫn cùng tôi chia sẻ yêu thương chân thành.

Ngày nọ, cùng ngồi xem phim, nhìn thấy cảnh tượng người con gái nọ bị ung thư, nghe đến hai từ này mà da gà tôi đều nổi loạn xa. Nhìn qua hướng em đang trân trân về phía ti vi, ánh mắt tôi xốn xang lại, từ hốc mắt len lỏi ra một thứ chất lỏng làm mắt tôi cay xè. Nhưng trước hết vẫn là trấn định tinh thần lại, nếu em thấy những dòng nước mắt này, còn không phải là thương tâm lắm hay sao ?!

Cô gái nọ chảy máu cam, cô gái nọ còn có cả rụng tóc. Tôi mới ngẫm lại, hình như chưa bao giờ tôi thấy em chảy ra máu cam, cũng chưa bao giờ thấy em rụng sợi tóc nào, tóc em luôn được bảo dưỡng rất kỹ từ bàn tay của tôi, rắn chắc mà mạnh mẽ, bứt còn không muốn ra. Quái lạ vì sao Jiyeon không có những triệu chứng này ?

Ngưa ngứa từ mép môi, đưa tay sờ lên tôi phát hiện mũi mình đang chảy ra thứ chất màu đỏ , cả hai bên đều chảy ra hai dòng đặc quệnh. Cố hít hít mũi vào, chạy ngay vào nhà vệ sinh, nhìn vào gương đúng chính là hai dòng máu, sao lại giống hệt như cô gái trong phim như vậy ? cố lắc lắc đầu trấn an bản thân, chỉ là nóng trong người mà thôi.

Rửa sạch nước mở cửa nhà vệ sinh ra, Jiyeon từ bao giờ đã đứng ngay đó để canh chừng, em nhìn tôi ánh mắt lạnh toát.

“Chị đi đâu vậy ?”

Tôi cười.

“Mắc tolet một chút.”

“Lần sau cũng phải rũ em đi cùng.”

“À, biết rồi. Để tôi nấu ăn cho em.”

“Để em phụ chị.”

“Được lắm.”

Món ăn bày ra bàn , món ngon vật lạ đều nấu cho em nếm qua, nhưng loại mỹ vị này sao không làm tôi cảm thấy ngon lành chút nào hết, ngược lại còn lạc lõng, từ cổ họng cũng phát ra một cổ mùi tanh tưởi làm tôi muốn nôn ra hết thức ăn. Bụm miệng chạy vào nhà vệ sinh, nôn ra hết thực phẩm, vì chưa ăn gì cho nên chỉ ói ra được toàn là nước. Jiyeon đứng kế bên, vẻ mặt mỗi lần như vậy đều đổi khác, lần này chính là nghi ngờ.

Em Ở Đây Rồi, Chị Ở Đâu ? [EunYeon/JiJung]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ