Khó lắm mới có được một ngày mà trời lại trong như thế, em quyết định sẽ đi thăm Shinichiro. Vì chỗ của em với chỗ của Shinichiro khá là xa nên phải ngồi tàu điện ngầm, tới nơi em còn mua một bó hoa, có vẻ cô bán hoa rất thích em, cô còn khuyến mãi cho em một ít kẹo nữa này, thật là em không còn con nít nữa mà
Đứng trước phần mộ của Shinichiro, em đặt bó hoa xuống. Em kể cho anh nghe những việc xảy ra sau khi anh mất, tuy nhiên em vẫn nói rằng mình ổn, anh đừng quá lo. Takemichi xem Shinichiro như một người anh, người bạn thân thiết của chính mình. Khó chịu thật đấy....
" Oi Mikey, ai đang đứng trước anh mày kìa "
" Cái gì ai cơ?? Takemitchy...?? "
" Chào Mikey-kun, lâu quá không gặp "
Mikey chạy tới em ôm vào, lâu ngày không gặp Mikey nhìn khác quá nhỉ? Mái tóc vàng dài hơn, không còn dáng vẻ của cậu học sinh tiểu học năm đó nữa nhưng có lẽ việc bám dính cậu vẫn như thể nhỉ? Em nhìn cậu bạn cao cao, với mái tóc cạo hai bên cùng hình xăm con rồng trên đầu, có lẽ là bạn của Mikey-kun nhỉ? Em cười nhẹ chào hỏi cậu bạn đó và cũng đưa mắt cầu xin cậu bạn đó kéo Mikey ra khỏi người mình. Và rồi điều này cũng tới, Draken-kun chính thức yêu chết nụ cười của em.
" Ể? Ken-chin mày làm gì vậy? Tao đang ôm Takemitchy mà "
" Mày không tính giới thiệu đây là ai cho tao biết sao? "
" Không! Lỡ giới thiệu xong mày cướp Takemitchy của tao rồi sao "
" Cái thằng này!!! "
Takemichi bật cười trước màn cãi vả trẻ con của hai, không cần Mikey giới thiệu, tự em giới thiệu với Draken. Mikey đang hầm hực bên cạnh chứng tỏ mình đang rất giận, và điều kiện để Mikey hết giận là Takemichi phải đi cùng Mikey, em cũng đồng ý, dù gì cũng là bạn lâu ngày mới gặp lại mà
Mikey chở em đến đền Musashi, em hỏi Mikey, thì ra là đưa em đến nơi họp bang của mình. Takemichi cũng có chút bất ngờ, em cũng nói với Mikey rằng mình không phải là thành viên của bang, vào nơi họp bang cũng khá bất tiện nhưng Mikey là ai cơ chứ, hắn là tổng trưởng, ai mà dám nói này nọ cơ kia chứ.
" Không phải họp bang là buổi tối sao?? Bây giờ còn khá sớm mà "
" Chủ yếu dắt mày tới đây coi một chút, chứ họp bang gì tầm này "
Mikey nắm tay em leo lên những bậc thang ở đền Musashi, tại sao hắn lại bất cẩn thế? Lỡ như sau này em làm gì đó rồi dẫn quân địch tới đây rồi sao? Mikey-kun thật bất cẩn mà. Vốn dĩ chỉ tới thăm Shinichiro, nếu ở đây lâu mẹ sẽ lo mất, em nói với Mikey rằng em phải quay về. Mikey không chịu thả cho em về, cứ ôm em không buông, Draken đứng kế bên đã rất khó chịu rồi
" Mày không ở lại được hả? Ở lại đi, mai rồi về, mai tao chở mày về, mai là cuối tuần mà đâu có đi học đâu "
" Nhưng mẹ tao sẽ lo mất "
" Bạn bè lâu lâu mới gặp mày lo gì, xin mẹ mày đi mà Takemitchy~ "
" Hây, tao chịu mày rồi Mikey, để tao gọi mẹ "
Mikey vui vẻ cười tươi mà buông em ra, Takemichi liền gọi điện xin phép mẹ ngủ ở nhà bạn hôm nay. Mẹ cũng đồng ý cho em, Mikey nghe được liền mừng ra mặt, kéo em đi chơi khắp nơi cho tới giờ họp bang. Anh bạn trẻ Draken cũng có dịp tìm hiểu em hơn, trừ khi thằng tổng trưởng chibi nào đó không ngừng chen ngang hắn và em.
BẠN ĐANG ĐỌC
[ AllTakemichi ] Koi No Yokan
De TodoNếu Hanagaki Takemichi không gia nhập Touman mà thay vào đó là ở Thiên Trúc sẽ như thế nào?