✨Chương 1.2

162 14 4
                                    

Tất cả sự hỗn loạn đã được giải quyết vào thứ Sáu: Hình ảnh cận cảnh sự mệt mỏi của ông Fudge xuất hiện trên trang nhất tờ nhật báo tiên tri, với một thông báo nặng nề rằng Chúa tể Hắc ám đã trở lại.

Các Tử thần thực tử vẫn đang hoành hành, các giám ngục nổi dậy. Nếu có tin nào tệ hơn, thì đó chính là Draco đã thấy lệnh truy nã Lucius trong trang thứ hai.

Hắn nhớ lại những lời cuối cùng Lucius đã nói với hắn vào đêm hôm đó trước khi ông rời đi: " Draco, đây là nơi ở bí mật của gia tộc Malfoy trong tầng lớp Muggle. Nếu một ngày Chúa tể Hắc ám giết ta, con phải lập tức đưa mẹ đi theo "

Ở một mức độ nào đó, bị giam giữ ở Azkaban có thể an toàn hơn là ở lại với Chúa tể Hắc ám, vì những giám ngục không còn ở đó nữa. Sau đó Draco nghĩ rằng nếu cha hắn thực sự không thể trở lại vào nhóm Tử thần thực tử thì hắn và mẹ sẽ phải trực tiếp đối đầu với cơn giận dữ của Chúa tể Hắc ám.

Draco đứng một mình bên cửa sổ, vu vơ nhìn xuống sân Quidditch trống trải, cảm giác hụt hẫng hơn bao giờ hết. Một vài tưởng tưởng của hắn ( là đi theo Chúa tể Hắc ám, giành được quyền lực, tiêu diệt Potter ) đã tan tành, và vẻ mặt hốc hác và kinh hoàng của mẹ hắn trước lò sưởi và những vết thương của cha cứ liên tục xuất hiện trong tim hắn. Về hắn, về việc giữ lời thề --- những suy nghĩ ấy bị gián đoạn khi hắn nhìn thấy Gryffindor đó xuất hiện trong cùng một hành lang với mình.

Potter cũng ở một mình, chán nản và cô đơn, đang lê lết đi dọc hành lang trống trải, như thể có thứ gì đã chiếm lấy tâm trí cậu.

Hai người căng thẳng ngay khi vừa chạm mắt nhau, và Draco theo bản năng chế nhạo: " Hãy nhìn Harry Potter vĩ đại của chúng ta, sự dũng cảm liều lĩnh của mày có giúp mày thành công không hả? Potter? Cảm giác mất đi cha đỡ đầu thế nào? " 

" Chắc chắn vẫn tốt hơn là cha của mình bị truy nã " Potter đáp trả với vẻ mặt chua chát

" Đừng nói cái từ đó! " Draco cũng bị đâm 1 nhát chí mạng, sắc mặt tái nhợt, " Đáng lẽ cái đêm đó không nên xảy ra! " 

Potter dừng lại, đôi mắt lóe lên như thể sắp khóc - tất nhiên là một Potter đáng ghét sẽ không đời nào khóc, cậu ta chỉ giơ cây đũa phép và gầm lên, " Tôi phải làm gì đây? Malfoy! không liên quan gì đến cậu! Đồ khốn khiếp đáng khinh, mày có quyền gì nhắc tới chú Sirius! " 

Ngay sau đó lời thề đã xảy ra - Draco cũng rút đũa phép của mình ra - và hắn cảm thấy rằng hắn không thể nào nhắm vào Potter được, đôi mắt xanh lục đáng ghét đang đung đưa trước mặt hắn, và Potter thật khó chịu. Cây đũa phép của Draco rơi khỏi tay hắn.

 Giữ lời thề. Draco lần đầu tiên cảm nhận được điều này, hắn đã bị chi phối bởi lời thề của người bảo vệ.

Lần thứ hai  điều đó xảy ra là vào buổi trưa vài ngày sau, khi Crabble và Goyle  chặn Potter ở dưới gốc cây. Cha của 2 người không trốn thoát được như Lucius, bọn họ đã bị bắt đến Azkaban, trong khoảng thời gian này, tụi nó đã lên kế hoạch để trả đũa Potter, và bây giờ cơ hội ấy đã đến.

Draco thề răng hắn không quan tâm đến điều đó, một chút cũng không. Nếu hắn không đứng ở hành lang gần đó thì bản thân hắn cũng nguyện ý gia nhập hàng ngũ bắt nạt Harry Potter --- nhưng ôi Merlin, lúc này cơ thể hắn lại mất kiểm soát! Hắn lao về phía gốc cây như một kẻ ngốc! Hắn đấm vào mặt Goyle với một sức mạnh đáng kinh ngạc và bảo vệ Potter ở phía sau mình! 

✨ [DRAHAR] Lời Thề Với Cứu Thế ChủNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ