Pt.1

2.6K 290 22
                                    

Công việc của Yuuji chắc chắn không phải loại phổ biến gì so với những công việc khác. Nó như kiểu dịch vụ bảo hộ nhưng mà không có mấy thứ nghiêm túc ấy. Em đang làm việc cho "Dịch vụ thân mật" (chắc chắn không phải cách gọi sáng tạo gì nhưng nó là phù hợp nhất rồi) một kiểu của dịch vụ bảo hộ khi yêu cầu các nhân viên phải luôn luôn có mặt để phục vụ khách hàng của họ, âu yếm hay những thứ khác mà không bao gồm những xúc tiến liên quan tới tình dục. Yuuji tham gia vào công việc này không chỉ vì em đang túng thiếu mà còn vì đôi lúc em cũng cảm thấy cô đơn. Ông nội của em qua đời vì tuổi già, và điều đó khiến em đau đớn tột cùng, tâm trí em dần dần trở nên tồi tệ hơn, nhưng may mắn thay em lại tìm thấy công việc này.

Và em tận hưởng nó một cách chân thật nhất vì em thích cái cảm giác được khao khác và mang lại sự thoải mái cho người khác.

Khách hàng của em đa số đều là những người tử tế, họ chỉ đơn giản cần ai đó bên cạnh, đem đến sự an ủi và ấm áp cho họ trong những lúc khó khăn. Yuuji trở nên cực kỳ nổi tiếng với phần lớn những khách hàng của công ty, vì đúng như phần đánh giá về em,

"Yuuji đem lại sự an ủi tốt nhất và những lời nói của em ấy chữa lành một cách tuyệt vời cảm xúc của nhiều người."

Ngạc nhiên thay (hoặc không) Yuuji được yêu cầu nhiều nhất từ những người đàn ông trung niên hoặc trẻ tuổi hơn, những người đang chết mòn vì công việc và học tập.

Thời gian biểu của cậu xoay quanh từ:

Ngài Gojo Satoru

Một gã đàn ông lập dị giàu sụ nhưng không có ai để hắn đốt tiền vào.

Người đàn ông với tính cách trẻ con trong cái thân 1m90 của hắn ta ngay lập tức bị Yuuji hớp hồn khi em đặt chân tới căn nhà trông có vẻ khiêm tốn nhưng thực chất là khá lớn so với một người độc thân như Satoru.

Satoru sẽ để cả hai cùng ngồi xuống trường kỷ, ngay dưới ánh mặt trời, hỏi Yuuji về một ngày của em, về cuộc sống hay bất cứ thứ gì liên quan tới em, gửi gắm cho Yuuji những lời cảm thán và được em hồi đáp lại. Sau đó, khi mọi thứ trở nên lắng đọng, Satoru thường chôn mặt của mình vào hõm cổ Yuuji, hít vào thật sâu rồi thì thào thở ra, bờ vai thô cứng cuối cùng cũng được thả lỏng sau những căng thẳng, và hắn sẽ vòng tay qua Yuuji, khẽ siết lại, khiến em thầm thở dài.

Họ quấn vào nhau như vậy nhiều giờ liền. Satoru nhắm mắt và áp mặt vào Yuuji khi cậu bé xoa tóc hay nghịch tay hắn. Satoru trông vẫn thật đẹp kể cả đôi quầng thâm đậm kia lộ rõ dưới mắt hắn. Yuuji từng thấy khá nhiều lọ thuốc ngủ đặt ngay đầu giường Satoru, thêm cả việc em cũng biết hắn bị mất ngủ với một số lý do em không tiện biết tới. Yuuji đã cố gắng hỏi về chúng, về mấy lọ thuốc, nhưng Satoru luôn im lặng, đôi mắt đẹp như ngọc của hắn ta nhìn xa săm, nhoè dần đi và điều đó khiến hơi thở của Yuuji trở nên khó khăn, em như thấy ánh buồn hiện lên qua cái nhìn ấy, thấy cả nỗi đau thương bủa vây và sự im lặng khó chịu theo sau đó. Yuuji đã không còn hỏi về chúng thêm một lần nào nữa, em sẽ chờ đến khi Satoru tự nói với em một ngày nào đó, ngày mà hắn tin em có thể đủ sức chịu đựng khi nghe về những gánh nặng trên vai hắn. Nhưng người khác có thể sẽ không nghĩ rằng Satoru có vấn đề với giấc ngủ của hắn, rằng hắn thật ra chẳng cần dùng tới thuốc khi hắn có thể dễ dàng thiếp đi trên tạng người nhỏ hơn của Yuuji, khuôn mặt tận hưởng sự bình yên, cơ thể dần buông thả trên lưng em.

trans • allyuu | âu yếm từ em mang tới bình yênNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ