14.
Xin chào, tôi là Jung Jaehyun. Hôm nay là ngày mộng du thứ 27 của tôi. Cuối cùng tôi cũng đã bay đến một nơi có mái che.
Nhưng thật không ngờ tôi lại bay vào phòng khách nhà người khác, lại còn nằm trên sofa nhà người ta nữa chứ!
Mức độ nghiêm trọng này, khiến tôi giật mình tỉnh táo ngay lập tức.
Tôi nhìn đồng hồ treo trong phòng khách, bây giờ là 6h, còn ba tiếng nữa là đến giờ đi làm. Tôi nhìn quanh một lượt nữa, phát hiện trong phòng khách còn treo một khung ảnh.
Trời ạ! Tên tự sướng nào mà lại treo ảnh chính mình như thế kia cơ chứ!
Sau đó tôi nghĩ "Xem cái tên xui xẻo nào bị mình bay vào trong nhà nào!"
ĐM!!! Đây không phải là sếp của tôi sao?
15.
Đợi đã! Đây là cái gì?
16.
Tại sao anh Doyoung lại ở đây?
17.
Tôi bay ra phía cửa sổ ngó xuống, con phố quen thuộc này, công ty quen thuộc kia, đây chẳng phải là con đường tôi bắt buộc phải đi qua mỗi ngày đi làm ư?
18.
Trời đất quỷ thần ơi! Tôi lẽ nào đi lạc vào nhà của tên biến thái nào đó cuồng anh Doyoung rồi ư?
Hơn nữa khung ảnh kia cũng đẹp ghê, không lẽ là người họ hàng thân thiết nào đó với anh ấy? Theo tôi được biết thì anh Doyoung không có người yêu mà!
19.
Nơi này không thể ở lại lâu được.
Nghĩ vậy, tôi liền cất cánh bay ra ngoài.
Mang theo cả khung ảnh xinh đẹp kia.
20.
Hôm nay tôi đi làm trong tâm trạng tội lỗi vô cùng, bởi vì tôi đặt khung ảnh kia ở cạnh đầu giường!
Doyoung thật sự rất ăn ảnh, ngay cả khi anh ấy ngồi đối diện tôi mỗi ngày.....
Dừng!!! Anh ấy vốn dĩ đẹp trai rồi. Không nên nghĩ về những thứ linh tinh nữa!
21.
"Anh tối nay có rảnh không? Em mời anh ăn tối."
Hơn 4h một chút, tôi hỏi anh Doyoung.
Thấy anh ấy đồng ý rất nhanh chóng, thế là tôi nói thêm,
"Ăn đồ nướng nhá. Em đặt bàn rồi."
Anh ấy gật đầu. Nếu anh Doyoung không tức giận, trông cũng rất đáng yêu mà nhỉ, nhưng hễ tức lên là không đáng yêu tí nào, vẻ mặt nghiêm nghị và hung dữ vô cùng. Tôi trước đây cũng từng chứng kiến nhiều động vật thành tinh, nếu anh ấy cũng là động vật nhất định sẽ là thỏ, đặc biệt là khi anh ấy ăn, nhất cử nhất động đều trông giống hệt thỏ.
22.
Nhưng không hiểu sao tôi cứ có cảm giác anh ấy uể oải cả ngày, trừ lúc tôi mời anh ấy đi ăn mới vui vẻ hoạt bát hơn chút.
BẠN ĐANG ĐỌC
JaeDo | Có đó không? Đến đây chữa mộng du nào!
General FictionTác giả: 烧酒一提@lofter Link gốc: https : // fubukui . lofter . com / post/1efbaf7b_1c91d6e43 Biên tập: C Bản edit đã có sự cho phép của tác giả. Vui lòng không reup/chuyển ver dưới mọi hình thức!