Bởi vì Miểu Miểu ngất xỉu là chuyện rất nghiêm trọng cho nên mọi người một mực ở lại đợi cho đến khi nàng tỉnh lại mới đi tiếp, trong lúc đó Vụ Kiếm đi tìm một cái xe ngựa đến, rồi mới bắt đầu lên đường. Bên trong xe ngựa, Dịch Thiên ôm Miểu Miểu, khẽ vuốt bụng nàng, giảm bớt xóc nảy của xe ngựa khiến cho nàng mệt mỏi. Biết được mình bị ngất đi, Miểu Miểu cũng cảm thấy rất kỳ lạ, chính nàng cũng không cảm thấy gì cả, chỉ là rất buồn ngủ, cho nên dựa vào lưng Dịch Thiên một chút, không ngờ lại ngất đi. Tiểu Vũ hoàn tòan hết biết nói sao với nàng, phỏng chừng đến lúc đi nhà xí rồi sinh hạ hài tử luôn chắc nàng cũng không biết.
Mọi người cũng chỉ biết câm lặng, cái con người này quá mức khủng bố rồi, võ công khủng bố, thần kinh cũng khủng bố, ngay cả hài tử trong bụng nàng cũng quá mức khủng bố, không biết chừng lại sinh ra một quái thai.
Đi được nửa ngày đường thì đến Lâm thành, dọc theo đường đi cũng không hề gặp phải truy binh, cha của Lâm Phong cũng đã xuất binh chờ tiếp ứng cách cổng thành mười dặm, mọi người đều đến Lâm thành một cách an tòan. Lâm Phong vừa đến nhà liền vội vàng kéo Vụ Thiến đi gặp mẫu thân hắn, để cho mẹ hắn xem xét kỹ càng con dâu tương lai, trong tiếng trêu chọc ồn ào của mọi người, Vụ Thiến đỏ mặt bị Lâm Phong lôi đi.
Nghỉ ngơi một đêm, Miểu Miểu mới cảm thấy cả người thỏai mái, lập tức la hét đòi xuống giường. "Dịch Thiên, ta muốn xuống giường." Mỗ nữ bắt đầu làm nũng.
"Không được." Không thương lượng gì hết, phụ nữ có thai phải nghỉ ngơi nhiều. Bị mỗ nữ dọa cho vài lần như thế, mỗ nam đã thông minh ra.
"Ta không thể cứ ngồi trên giường ăn cơm được, còn đi nhà xí nữa." Mỗ nữ lườm hắn, thật là độc đóan mà."Ăn cơm ta đút nàng, đi nhà xí ta bế nàng đi." Mỗ nam hòan toàn đối đãi nàng như người bệnh.
Mỗ nữ nổi cáu, tức giận ngồi dậy, bàn tay nhỏ bé đấm đấm vào ngực mỗ nam: "Chàng có biết phụ nữ có thai quan trọng nhất là phải giữ cho tâm trạng tốt đẹp, nếu không hài tử sinh ra sẽ bị dị dạng, chẳng lẽ chàng muốn cho con chúng ta biến thành như vậy, chàng thật là nhẫn tâm." Nói xong câu cuối, mỗ nữ bắt đầu nghẹn ngào.
"Ách..." Mỗ nam suy nghĩ hồi lâu mới nói: "Vậy nàng không được rời khỏi ta nửa bước, không được họat động quá mạnh, không được nhảy nhót, không được quá kích động, không được..."
Mỗ nữ vẫn giương mắt nhìn hắn, chớp chớp mắt, cuối cùng thòng một câu: "Chàng dài dòng quá." Mỗ nam trực tiếp té xỉu.
Ăn uống no say, mỗ nữ vỗ bụng một cái, quay đầu lại, cười ngọt ngào với Dịch Thiên nói: "Dịch Thiên, bắt đầu từ hôm nay ta muốn tiến hành giáo dục thai nhi." Mỗ nam cau mày, giáo dục thai nhi là gì, nàng định bày trò gì nữa.
"Giáo dục thai nhi nghĩa là đem hết những gì ta biết được, những gì ta học được, nói cho con nghe lúc nó còn ở trong bụng, như vậy con của chúng ta sau khi sinh sẽ trở nên thông minh lanh lợi." Mỗ nữ giải thích rất tận tình.
Mỗ nam đã thông suốt hỏi: "Vậy nàng định bắt đầu từ đâu?"
Mỗ nữ cười mờ ám rồi đứng dậy, vỗ nhẹ lên bụng hứng khởi nói: "Bảo bối, hôm nay mẫu thân sẽ dạy con bài học đầu tiên, thế nào là đánh bạc?" Dứt lời nhấc chân đi ra cửa triệu tập mọi người. Mỗ nam hơi kinh ngạc rồi đen mặt đi theo sau bà bầu.
"Tới tới tới, đặt xong buông tay, đặt xong buông tay..." tiếng hô to gọi nhỏ của Miểu Miểu vang lên, hôm nay có nhiều người có tiền tụ tập như vậy, còn không lo kiếm lời một chút. "Nam Cung Linh, Nguyệt Tuyền, Quân Cưu, còn suy nghĩ cái gì a, đặt mau lên, đặt mau lên."
Nam Cung Linh mỉm cười, lớn nhỏ đều mua một nửa, như vậy không ăn cũng không thua, không được cũng không mất, Nguyệt Tuyền thấy vậy cũng học theo, hắn đánh bạc luôn bị thua, chiêu này của Nam Cung Linh cũng không tệ, ít nhất có thể bảo tòan vốn. Miểu Miểu liền đen cả mặt, chân run lên nhìn Nam Cung Linh, ánh mắt xẹt lửa thiếu điều giết chết cả hắn.
"Nàng nhìn ta như vậy ... là định làm gì?" Nam Cung Linh có dự cảm không tốt. "Ai cho ngươi đặt cả hai bên hả, không được đặt cả hai bên là quy củ có biết không hả?" Miểu Miểu nghiến răng nghiến lợi nói, bộ dạng như một mụ Dạ Xoa.
Nam Cung Linh bị dọa cho hoảng hồn vội thu lại một nửa số bạc, phụ nữ có thai là lớn nhất, phụ nữ có thai là lớn nhất, hắn nghe lời vẫn là tốt hơn, Nguyệt Tuyền thấy vậy cũng thu hồi lại. Miểu Miểu lúc này mới giãn mày, vuốt bụng nói: "Con ngoan, mẫu thân nói cho con biết, sau này gặp phải mấy con ma bài bạc định giở trò, thì không được nhượng bộ." Nhất thời làm cho Nam Cung Linh cùng Nguyệt Tuyền đen cả mặt, rốt cuộc ai mới là ma bài bạc a.
Ỷ vào mình là phụ nữ có thai, Miểu Miểu không thèm kiêng nể ai, chỉ xóc có một cái, lại không cho bọn họ dùng nội lực nghe lén, mọi người tức giận quay qua nhìn Dịch Thiên, ý bảo Dịch Thiên đem cái con người này đi chỗ khác đi, thật quá đáng. Dịch Thiên thở dài lắc đầu, bây giờ nàng chính là đại ca, ta chỉ là một người hầu thôi.
Nhìn đống bạc lớn trước mắt, Miểu Miểu mở cờ trong bụng, tay lại vuốt bụng, bắt đầu trò giáo dục thai nhi: "Bảo bối, đây là bạc mà mẫu thân thắng được, đều là công lao của con, giữ lại để trong tương lai chờ con lớn lên sẽ mua cho con một cô vợ." Dịch Thiên nghe vậy, không biết nói sao, con hắn còn cần mua vợ sao, tùy ý vung tay thì sẽ kéo tới một đám, bạc này cứ bỏ vào sơn động truy tìm báu vật đi.
"Ha ha, ta đột nhiên nghĩ ra chúng ta có thể cá cược cái gì rồi?" Xu Xu đột nhiên hét lớn.
"Cá cược gì?" Mọi người hỏi, chẳng phải vẫn là đang cá cược đây sao.
"Chúng ta cược thử hài tử trong bụng phu nhân là nam hay nữ, ta làm cái, cược một ăn mười, đến đến đến." Trình độ kêu gọi lôi kéo khách hàng của Xu Xu không tệ, nhanh chóng hấp dẫn tất cả mọi người.
"Ừm, cái này không tệ, ta tán thành." Nguyệt Tuyền cười nói, cho đến giờ vẫn chưa từng cược thử cái này, thử xem một phen coi sao.
"Trước hết ta vẫn phải nói cho rõ thực tế có bao nhiêu khả năng, ta chia ra bốn nhóm, là con trai, con gái, long phượng thai (sinh đôi một trai một gái), sinh đôi. Sinh đôi không bao gồm trong long phượng thai, được rồi, bắt đầu đi, bắt đầu là một ngàn." Xu Xu nảy ra ý tưởng rất nhanh.
Dịch Thiên cùng Miểu Miểu đều đen mặt, dám đem hài tử của bọn họ ra đánh cược, thật quá đáng, hai ngươi liếc nhau, sau đó liền tranh luận ầm ĩ, hài tử là của bọn họ, bọn họ có quyền yêu cầu phân chia.
Chặt chém với Xu Xu một hồi, rốt cuộc cũng thống nhất chia năm năm, Miểu Miểu thật sự đắc ý a, lại bắt đầu truyền thụ bí quyết: "Bảo bối, mẫu thân nói cho con nghe nha, hễ là vấn đề dính dáng tới tiền bạc, tất cả đều không được nhường bước, ngay cả khi cần dùng một chút thủ đọan cũng không vấn đề." Vừa rồi nếu không phải Dịch Thiên trừng mắt với Vụ Huyền, làm sao mà mình lại giành được nhiều như vậy, hai đấu với một, ngươi không muốn cũng không được.
Chóang váng nha, mọi người cười ngất, có kiểu dạy con như vậy ư, coi chừng khi đứa nhỏ này ra đời, còn giảo họat gian trá hơn cả phu nhân, như vậy bọn họ sống như thế nào a.
Ôm một đống bạc lớn, Miểu Miểu ngồi hớn hở đếm đếm tính tính ở trên giường. Dịch Thiên thấy vậy ngồi ở mép giường, "Bây giờ đã vui chưa?" Dịch Thiên khẽ nhướng mày hỏi nàng, tại sao bạc luôn có sức quyến rũ nàng hơn cả hắn.
"Vui, thắng nhiều như vậy ta đương nhiên là vui, chẳng lẽ chàng không vui?" Miểu Miểu đầu cũng không thèm ngẩng hỏi lại.
Sức hút không bằng bạc, làm sao mà hắn có thể vui được, "Người của Vụ Thiên Các cùng Bồng Lai Các đều đã được ta điều đến Lâm thành rồi, chúng ta tạm thời không thể về những nơi đó được." Dịch Thiên trầm giọng nói.
Miểu Miểu lúc này mới ngẩng đầu: "Chờ chuyện giải quyết xong xuôi rồi có thể về được không?"
Dịch Thiên khẽ gật đầu: "Ừ, ngày mai Vụ Liệt sẽ mang nhóm người cuối cùng đến đây."
Đột nhiên nhớ tới cái gì, Miểu Miểu vội vàng sờ sọang khắp người rồi lôi ra: "Cho chàng." Duỗi tay ra, trong tay là Tru Tâm Tuyệt đưa cho Dịch Thiên: "Nghe giọng điệu của các người, hình như cái này rất là lợi hại, chờ chàng học xong, tiêu diệt hết bọn họ, đến lúc đó chúng ta có thể trở về, dưới gầm giường của ta còn có mấy rương vàng nữa mà." Dịch Thiên nghe vậy không biết nên cười hay nên khóc, đến lúc nào rồi mà nữ nhân này còn nhớ đến vàng của nàng.
"A, Vụ Tiêm, các người tới rồi, nhanh nhanh, đến cho ta xem em bé nào." Miểu Miểu vội vàng tiến lên, đẩy mọi người ra, lao đến trước mặt Vụ Tiêm. Dịch Thiên đi theo phía sau mặt mày bất mãn, những điều mình dặn không được hôm qua với nàng dường như chỉ là gió thoảng qua tai.
"A, Dịch Thiên, mau xem này, mau xem này, em bé cười với ta này." Miểu Miểu hét lớn một tiếng, em bé bị dọa cho giật mình, đột nhiên òa khóc, Miểu Miểu nhất thời sững ngay tại chỗ, vừa mới cười với nàng đây, tại sao chớp mắt một cái liền khóc kinh thiên động địa như vậy.
Mọi người thấy vậy cười ha ha, Vụ Tiêm cười an ủi Miểu Miểu: "Phu nhân, hài tử khóc là tốt cho cơ thể." Miểu Miểu rất là tủi thân, đi đến bên cạnh Dịch Thiên, vẻ mặt đau khổ nói: "Dịch Thiên, sau này nếu ta sinh mà không ẵm được thì làm sao đây a." Dịch Thiên nghe vậy cũng ngẩn ra, cái này hắn thật sự là không nghĩ tới, hình như hắn cũng không biết ẵm em bé.
"Phu nhân, yên tâm, muội có kinh nghiệm, muội sẽ ẵm cho." Vụ Tiêm cười nói, Miểu Miểu nghe vậy gật đầu, tốt rồi tốt rồi, sau đó liền hô to: "Đi, đi nào, cá cược tiếp nào."
"Phu nhân, hôm nay vẫn đánh cược tiếp hả?" Vụ Kiếm nhỏ giọng hỏi, hắn đã thua rất nhiều, bạc là để sau này hắn còn cưới vợ nữa mà.
"Ngươi thì biết cái gì, nếu Vụ Tiêm phải ẵm con giúp ta, ta đương nhiên phải trả bạc a, bây giờ thế cục hỗn lọan, không có chỗ để làm ăn kiếm lời, ta đành phải quyết định đem nhiệm vụ quang vinh này giao cho các ngươi." Miểu Miểu đắc ý nói, nhân tiện lôi theo Dịch Thiên đi về phía trước, Dịch Thiên cũng theo tới đây, còn sợ các ngươi không đến hả. Mọi người không thể tránh được đành lầm lũi theo sau, đòan người ai cũng cúi đầu ủ rũ, đánh bài mà chắc chắn thua thì ai mà vui vẻ cho nổi a.
Cuộc sống cứ như thế mà trôi qua, không biết vì nguyên nhân gì, Hách Liên Thành vẫn không có động tĩnh, thật ra điều đó lại nằm ngòai dự liệu của bọn họ. Có điều, bên trong triều đình cũng xảy ra phong vân thay đổi lớn, thân phận Thần Quang Dục bị vạch trần, lập tức sóng to gió lớn nổi lên. Những vị đại thần bất mãn với hắn liền nhân cơ hội ép hắn thóai vị, mà nguyên lai số đại thần ủng hộ hắn giờ phút này cũng đang do dự, thế lực của Hách Liên gia hiện nay như mặt trời ban trưa, Thần Quang Dục tuy là Hoàng đế nhưng bây giờ lại là danh bất chính ngôn bất thuận.
Chỉ là tất cả tranh giành đều không đi đến kết quả gì cả, bởi vì từ sau Đại Hội Võ Lâm kết thúc, Thần Quang Dục đã biến mất. Nước không thể một ngày không có vua, căn cứ vào tình thế lẫn lý do, chúng quần thần đành phải giao cho tả tướng Hách Liên Hồng quyền tạm thay mặt Hoàng đế xử lý sự vụ trong triều. Mà Hách Liên Hồng thừa dịp này dọn vào cung, lấy lý do sự vụ rất bận rộn, kỳ thật chính là muốn trải sẵn thảm để xưng đế. Người thông minh liếc mắt một cái nhận ra liền, nhưng cũng không thể trách được, ở thời đại này, người có thế lực lớn mới có tư cách nói chuyện.
Lâm Phong cùng Vụ Thiến quyết định ba ngày sau thành hôn, Dịch Thiên liếc nhìn bụng Miểu Miểu hơi nhô lên, rồi đột nhiên quyết định muốn thành thân cùng một ngày với Lâm Phong, lời vừa ra liền khiến những người có liên can hoảng hốt.
"Thì ra các ngươi còn chưa thành thân." Nguyệt Tuyền cùng Quân Cưu nhìn hai người kinh ngạc hỏi, hai người này thật biết cách giữ bí mật, chưa thành thân mà làm giống như đã thành thân lâu năm, lại còn có cả hài tử. Nam Cung Linh cũng kinh ngạc vô cùng, thì ra nàng vẫn chưa gả cho người ta.
BẠN ĐANG ĐỌC
[HOÀN] ĐỘC ÁI SÁT THỦ PHU QUÂN
Ficção GeralTên gốc: 独爱杀手夫君 ✨ ⭐ Độ dài: 127 chương và 3 phiên ngoại ⭐ Convert: Mya - Tàng thư viện 🎶