lão công, anh ốm rồi

1.9K 233 15
                                    

bg: chuyện là hôm nọ chồng tui đi bắc kinh kí hợp đồng, tui ở nhà liền ốm một trận lên bờ xuống ruộng. hình như ẻm cứ thấp thỏm đòi về mà không được, một ngày gọi cho tui năm, sáu lần hỏi ăn uống tắm rửa thế nào. trời, tui ấm lòng lắm luôn mấy bác ạ...

' anh thế nào rồi '

' vừa mới hạ sốt hic '

' bực thật, em không về được '

' lúc về nhớ mua đồ ăn cho anh, coi như bù lại '

' con heo này, lo ăn cháo đi! '

' cháo gà rất ngán '

' vậy thì đổi khẩu vị '

' giờ anh chỉ ăn được cháo thôi '

' chứ anh muốn ăn gì? '

' em mua kẹo hồ lô ở bắc kinh nha? '

' sẽ đau răng '

' thịt vịt nướng được hông? '

' quá nhiều calo '

' thế bánh gạo? '

' mấy cái đồ đó không tốt '

' nhưng anh muốn ăn mấy cái đó '

' em sẽ không mua đâu '

' em nói thế cái quỷ gì mới tốt? '

' ví dụ như em chẳng hạn, cực-tốt '

' nhưng ăn nhiều lắm rồi ấy... '

' vậy từ giờ nhịn đi! '

. . .

soobin bé nhỏ chưa có người yêu: chị tổng đài có thể ngắt mạng không!!! em hết nhịn nổi rồi.

chị tổng đài: sếp chị không cho em à *câm nín khóc*

soobin bé nhỏ chưa có người yêu: chúng ta ôm nhau khóc đi...

---

taegyu| nhà đài, chồng em đâu? Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ