Các cậu đi ra trước cửa hang động, Wonwoo đứng quan sát một hồi thì mới cất tiếng.
Wonwoo : không cần trốn nữa, ra đây đi
Từ các bụi cây và tảng đá lớn khoảng 15 người mặc áo đen bước ra, trên tay mỗi tên đều có một cây gậy sắt.
Áo đen : bọn mày biết từ khi nào
Minghao : lâu rồi, haizzz theo dõi thì phải chuyên nghiệp một chút chứ. Theo dõi kiểu gà mờ này ai mà thèm thuê
Áo đen : mày nói cái gì hả thằng ranh
Áo đen nhìn như là đầu đang nói : tôi thích tính cách của mấy nhóc rồi đó
Jihoon : bọn này không cần mày thích
Áo đen : nhìn mấy nhóc cũng đẹp đó nhưng mà tiếc quá phải chết sớm như vậy
Jeonghan : dù gì chúng tôi cũng sắp chết nên các người cũng nên cho bọn này biết là ai thuê các người chứ nhỉ
Áo đen : thất đại mỹ nhân * không biết mấy nhỏ đó mỹ nhân chỗ nào luôn :)) *
Jisoo : à thì ra là mấy bà chị đuông dừa
Chan : bởi dị mới nói đuông dừa tắm nước mắm cái giờ nhân cách nó thúi còn hơn là nước mắm nữa
Áo đen : đừng có nói nhiều nữa, tụi tao sẽ tặng tụi mày vài cái vé xuống âm phủ sớm nhé
Seungkwan : sắp chết cũng phải để người ta nói chứ, du diên
Áo đen : tụi bây... Lên
Wonwoo : 1...2... CHẠY
Sau khi nghe Wonwoo hô thì 5 người các cậu kéo nhau chạy thục mạng mà không dám quay đầu lại phía sau, các cậu vừa chạy vừa rơi nước mắt cầu nguyện cho Wonwoo và Minghao có thể bình yên trở về. Từ nhỏ đến lớn các cậu đã sống với nhau, cùng nhau chơi đùa, cùng nhau học tập, cùng nhau đi làm, các cậu đã coi nhau như người thân trong gia đình. Trong nhà Wonwoo được và Minghao được coi như là hai anh lớn vì tính cách hai cậu từ nhỏ đã khá chững chạc và trầm tĩnh hơn. Những lần đi học các cậu bị bạn bè bắt nạt cũng là do một tay Wonwoo và Minghao đứng ra bảo vệ các cậu. Có một lần Chan bị một đứa nhóc chung lớp ăn hiếp, nó đánh Chan đập đầu vô tường sưng húp, tối về cậu ngồi khóc kể lại cho mọi người nghe, qua ngày hôm sau được nghe tin thằng nhóc đó phải nhập viện, hỏi ra thì mới biết là do Wonwoo và minghao đã đánh nó tới mức ba má nó còn nhận không ra. Lần đó cả hai bị các sơ phạt phải dọn dẹp cô nhi viện một tuần và không được ăn cơm bữa đó. Khi đó các cậu lén chừa 2 phần ăn rồi đợi mọi người ngủ hết liền chạy đem qua phòng 2 người. Tối đó cả đám ngồi nói chuyện vui vẻ với nhau rồi nằm ôm nhau ngủ thắm thiết. Tình bạn của họ đã chuyển thành tình thân lúc nào không hay, chỉ biết rằng 1 đứa buồn cả đám cũng sẽ chẳng vui nổi, 1 đứa đau thì cả đám cũng sẽ lo lắng, 1 đứa bị phạt cả đám cũng sẽ chịu phạt cùng cứ như vậy các cậu đã coi nhau như người nhà lúc nào cũng chẳng hay.
-----------------------------------------------------------
Sau khi năm cậu bỏ chạy thì đám đó cũng bắt đầu xông lên đánh, có vài tên định đuổi theo đều bị Minghao cùng Wonwoo chặn lại đánh.
BẠN ĐANG ĐỌC
[ Seventeen ] Kẻ thù hóa người yêu
Humor" tôi thích cậu lắm mèo con " "Ếch con làm người yêu tôi nhé " " sooie tôi muốn nắm tay cậu đi hết suốt cuộc đời " " mình đừng rời bỏ nhau nhé, hanie " " khủng long của tôi, cả đời này tôi chỉ yêu mình em " " nấm lùn, sau này cậu nấu ăn cho tôi s...