Tiêu Sinh là một nhà thiết kế thời trang, trong ngành này xem như có chút thành tựu, nên tự mình mở một cửa hàng quần áo do chính bản thân thiết kế. Bình thường, không cần phải đích thân đến quản lý, hôm nay chỉ là rãnh rỗi đi đến xem một chút tình hình kinh doanh. Tiêu Sinh rất chú trọng cái nhìn từ khách hàng với sản phẩm của mình, nên khi thấy Chanyeol đứng trước tủ kính trưng bày của tiệm có chút tò mò. Nghe được bạn gái Chanyeol rất thích, rất vui mừng nở nụ cười.
"Cảm ơn, là nhà thiết kế, tôi rất lấy làm vinh dự. Tôi tin bạn gái cậu mặc vào sẽ rất đẹp." - Tiêu Sinh cảm thấy nên lịch sự khen một chút, chứ chẳng biết bạn gái Chanyeol là ai.
"Vâng, đúng vậy, 'cô ấy' mặc vào rất đẹp!" - Chanyeol nghiêng đầu si mê nhìn Vãn Nhi mặc thời trang hiện đại, tóc mềm mại dài đến eo. Nếu "nàng" như vậy mà đi trên đường, sẽ có rất nhiều người nhìn theo, một nét đẹp người phụ nữ thuần khiết thời cổ đại.
"Chanyeol, người đó là thế nào?" - Vãn Nhi vẫn đứng một bên sững sờ, vội kéo tay áo Chanyeol hỏi. Chanyeol rất vui mừng, "nàng" vừa kêu tên của mình.
"Anh ấy chính là người thiết kế ra bộ đồ này. Xin hỏi, anh tên gì?"
"Tôi tên Tiêu Sinh, Sinh trong sự sống, không phải Sinh của âm thanh. Nếu có dịp cậu dẫn bạn gái đến cửa hàng tham quan, hi vọng cô ấy thích những món đồ khác. Tôi có chút việc bận, phải đi trước, xin lỗi không thể tiếp chuyện được rồi." - So với những nhà thiết kế khác, Tiêu Sinh là một anh chàng tốt tính, ôn hòa lại lịch sự. Trong cửa tiệm, tất cả những cô gái còn độc thân, từ nhân viên đến khách hàng đều xem anh ấy là một bạch mã hoàng tử."Vãn Nhi, em sao vậy?" - Chanyeol cũng cảm nhận được từ khi thấy Tiêu Sinh, Vãn Nhi trở nên rất lạ.
"Muội hình như, biết hắn." - Vãn Nhi có chút hoang mang nói.
"Em làm sao có thể biết anh ấy? Hai người cách xa nhau rất nhiều niên đại." - Chanyeol nói xong liền chính mình phủ định. Chết tiệt! Quên rằng số mệnh an bài, duyên phận kiếp trước, kiếp này hữu duyên có thể gặp lại. Vãn Nhi là của hắn, cần chi đến kiếp trước hay kiếp này, Chanyeol lập tức đem cửa tiệm này liệt vào danh sách đen, từ nay về sau cũng không thèm đi qua con đường này.
"Nhưng muội có cảm giác rất quen thuộc."
"Không nhớ ra được đừng cố gắng, anh dẫn em đến nơi khác đi dạo." - Chanyeol trực giác mách bảo, để Vãn Nhi có ấn tượng nhất định là người quan hệ rất sâu sắc. Mong rằng đừng bao giờ gặp lại người này, hồi ức càng đau khổ thì con người sẽ khắc cốt ghi tâm. Chanyeol không muốn Vãn Nhi nhớ lại, tuy biết mình ích kỷ, nhưng trong tình yêu ai dám nói mình vĩ đại. Bản thân hắn cũng là người, không phải Thánh Nhân.
- -------------------- 0 0 0 --------------------
Bên kia, một cặp vui vẻ đi dạo phố, bên đây một cặp đang cố gắng tìm hiểu sự thật. Bởi vì, trong nhà đang chứa "một quả bom nổ chậm", muốn làm rõ ràng "trái bom" đó có phải là thứ nguy hiểm. Chaeyoung lần này thực sự nghiêm túc điều tra, một ngày chưa biết được chân tướng nàng không thể an tâm. Cho nên, từ khi Lisa và Chaeyoung quen nhau, chưa có một ngày nào yên ổn để hẹn hò. Cuối cùng, đành phải hẹn hò trong cái phòng nghiên cứu khảo cổ, điều tra quan tài bằng ngọc, chẳng có gì lãng mạn.
Lisa muốn lấy việc xảy ra lần này làm luận án tốt nghiệp, Chaeyoung đảm bảo em ấy sẽ bị giáo viên xử trảm. Nhưng, bạn gái đã muốn thì cứ tùy ý, nếu không Lisa sẽ phát điên làm bậy không muốn lần này lại có phiền phức. Với lại, Lisa muốn giúp "ma cùng phòng" tìm ra kẻ đã giết Somi, chính là kẻ trộm đang lẩn trốn.
Chaeyoung ở giới huyền học đứng nhất nhì, luận về đạo thuật không ai dám nói mình hơn nàng, nhưng đụng đến mấy thứ cổ vật này thì phải nhờ chuyên gia.
"Theo tôi, quan tài này không xuất phát từ bất kì gia tộc vương giả nào. Nhưng cỗ quan tài này lại làm ra từ Ngọc Thạch, giá trị liên thành, cấu tạo rất đặc biệt, không phải thứ người bình thường có thể tạo ra. Cô còn nói bên trong quan tài dày đặc oán khí, lại càng thêm khả nghi, có thể bên trong nhốt một "người" nào đó rất ghê gớm. "Người đó" chết đi rồi, nhưng oán khí thù hận quá nặng, khiến người khác lo lắng phải tìm cách phong ấn lại, rồi chôn theo những bảo vật có giá trị. Có thể thấy, khi chôn cất những thứ của cải này là vật chất dùng để tạ tội với người chết, nhưng chuyện gì đã xảy ra chỉ nhìn thôi thì tôi không cách nào đoán được. Lực lượng cảnh sát đang cố gắng tìm tên trộm còn lại, nếu tìm được hắn có thể biết được chuyện gì đã xảy ra." - Phương Mặc Nghiên đem những chuyện mình biết nói ra một lần.
Ai bị phong ấn trong ngọc quan này, tại sao lại bị phong ấn? Bọn họ phải điều tra rõ ràng, mấy nhà khảo cổ thì có giá trị nghiên cứu. Nhưng chuyện này lại cách đây hơn cả ngàn năm, "hồi ức thuật" của Chanyeol cũng không thể sử dụng với thời gian xa xôi như vậy. Chaeyoung trong lòng chắc chắn, ma nữ thời Tống triều trong nhà chính là "người" bị phong ấn trong quan tài. Nhưng, tại sao trên người "cô ấy" lại không mang theo oán khí? Còn cái gì cũng quên sạch, không có bằng chứng xác thực, manh mối cũng bị đứt đoạn.
Chaeyoung ngắm nghía hình vẽ màu đỏ trên nắp quan tài rất tò mò, lấy điện thoại ra chụp toàn bộ nắp ngọc quan để về nhà ngâm cứu. Nàng tin chắc vật đặt trong cái lõm kia nhất định giúp bọn họ biết rất nhiều chuyện bí mật.
"Chaeng, vật đặt ở cái lõm trống rỗng kia chắc là mấu chốt, có thể là thần khí dùng phong ấn lại oán khí. Nếu thật sự là vậy, kẻ cầm cái vật đó nhất định sẽ bị nhiễm oán khí vào người làm sao đây?"
BẠN ĐANG ĐỌC
[BHTT - Hoàn] Âm Dương Nhãn Và Thiên Sư Tiểu Thư
HumorTên gốc : 阴阳眼和天师小姐 Tác giả : Lạc Tiểu Hạt Thể loại : bách hợp, hài hước, bí ẩn,hiện đại.... Editor : Vương Bất Quy Hồi Tình trạng raw : Hoàn, gồm 117 chương chính và 9 chương ngoại truyện. Tình trạng editor : Hoàn Truyện liên quan với...