Bất đắc dĩ, Matthew phải đưa cả con ếch nào đó về lại quán Cái Vạc Lủng ở Hẻm Xéo. Giờ cô mới biết qua chuyến Xe đò Hiệp sĩ thì mình cũng có thể đi đến Hẻm Xéo mà không cần phải gõ cái đũa phép gỗ mun của cô lên một bức tường nào đó mà đôi khi cô phải lần mò mãi, gõ cộp cộp liên tục mới tìm được vị trí của nó.
Liên xuống khỏi chuyến xe đò và hành lý của cô cũng được hai người phụ xe đem ra khỏi cái xe buýt hai tầng đậm chất London kia, tuy không nhẹ nhàng gì lắm nhưng Liên cũng không phải người hay để ý mấy chuyện này. Ngay sau khi ba người họ xuống xe, Matthew trả cho người phụ xe một đồng Galleon, người kia nhận lấy rồi thả tọt đồng vàng vào trong cái túi nho nhỏ được vá thêm vào bằng một miếng vả caro đỏ hồng. Vì cái túi vá hơi xiêu vẹo nên Liên đã để ý tới nó, ngay khoảng khắc mà phụ xe thả đồng Galleon vào, hình như cái túi bị xệ xuống và đứt mất một sợi chỉ.
Liên tiến lên định nhắc người phụ xe thì đã muộn, cái xe co lại rồi bật đi về phía trước vun vút lao đi giống như một cái lò xo khổng lồ, co rúm lại để tích lực rồi bật đi xa hàng trăm mét trong khi chưa đến một giây. Liên còn có thể nghe thấy tiếng cười rú lên từ cái đầu búp bê bằng vải làm nhiệm vụ nhìn đường ( trong khi cái mặt nó thì quay vào trong ) khi cái xe lao đi nữa. Mặc dù Xe đò Hiệp sĩ là một cách tiện lợi để đi đến Hẻm Xéo nhưng chắc lần sau cô sẽ không đi bằng cái đó, bởi nó đi vừa nhanh vừa nguy hiểm, đường đi từ sân bay về cô đã phải bám chặt vào cái cột dựng giường trên xe để ổn định tâm lý mình. Chiếc xe lao đi như bị đứt mất dây phanh, tự ép mình dẹp lép mỏng như tờ giấy khi đi qua hai cái xe buýt khác trên con đường cao tốc. Cái xe đó hại cô bị Matthew cười mấy lần khi mà cô đang hồn lìa khỏi xác, tóc mai toán loạn trên mặt, khi xe dừng lại thì Liên lại chúi cái đầu xuống do quán tính.
Chắc cô phải lên phòng sớm và tự nhét vào miệng mình hai thanh sôcôla luôn mất, chóng mặt quá rồi, có khi nào cô không lên nổi phòng không?
Và đúng thế thật, Liên lảo đảo đi vào bên trong quán, ông chủ của quán búng tay một cái, toàn bộ hành lý của cô lập tức bay lơ lửng lên nhẹ tựa lông hồng và như có một quỹ đạo nhất định, nó bay thẳng vào bên trong quán, hai giây sau nó đã đâm sầm sầm vào cánh cửa trên lầu hai. Phải đến khi ông chủ quán chạy lên mở cửa ra thì cái tiếng va đập giữa những vật liệu bằng gỗ đó mới chấm dứt.
"Mon chéri, tôi đưa em lên phòng nhé?"
Francis lướt lên trên đi cạnh Liên, anh ta cúi người xuống cho vừa tầm chiều cao một mét sáu của Liên, tốt bụng đặt tay lên vai cô xem tình hình của đàn em có ổn hay không. Liên chẳng còn sức đâu mà để ý đến hành động của Francis, dù sao anh ta cũng không phải biến thái, hoặc ít nhất có một chút nhưng không đến độ lúc nào cũng thừa cơ hội.
Nhưng không cần đến Liên phản ứng lại hành động của Francis mà anh ta đã bị văng ra bởi một thế lực "tà ác" nào đó ở trên cái cầu thang dẫn lên lầu. Wang Yao đứng bên trên kia, anh ta đang mặc bộ đồng phục mặc bên trong áo chùng theo phong cách Anh Quốc và trên tay hình như là thứ gì đó rất giống cục đá, có thể nó chính là cái mà vừa va vào đầu của Francis.
Francis bị cái đang trên tay của Wang Yao bay trúng đầu, anh ta ngã oạch sang một bên và rú lên từng hồi thảm thiết, lầm bầm mắng mỏ tên chết tiệt nào dám ném thứ cứng như đá này vào đầu của anh. Rõ ràng là anh đang có một thời khắc tuyệt vời ra dáng một quý ông đất Pháp bên cạnh cô gái xinh đẹp, cuối cùng lại bị ai đó phá hỏng.
BẠN ĐANG ĐỌC
[ Hetalia AllVietnam ] Hogwarts Mystery
FanfictionMột bộ Vietnam x All, truyện lấy bối cảnh Hogwarts :3