Chương 8

1.1K 106 0
                                    

Trans: Lavern

Beta: Snivy

--------------------------------------------------

"Ôi trời, anh nghĩ chúng ta đến không đúng lúc rồi." Jaemin lên tiếng khi thấy Chenle và Jisung đang dính vào nhau khi anh mở cửa bước vào.

"Riêng tư, riêng tư." Renjun cười hí hửng, nháy mắt nhìn hai người bạn trai của anh ấy.

"Nào, mọi người, hãy cho họ không gian riêng đi."

Jeno đến ngay sau đó, ngây ngô nhìn hai người kia, không biết chút gì về tình huống họ đang gặp phải. Chenle và Jisung thì đã đỏ bừng mặt trước sự trêu chọc của Renjun và Jaemin.

"Anh đã bỏ lỡ điều gì sao?"

"Không phải như những gì..."

Renjun ngay lập tức cắt lời Jisung: "Yên tâm đi Jisung, bọn anh sẽ tỏ ra bất ngờ nếu Han có em."

"Thật sự không phải như mấy anh nghĩ đâu mà." Chenle cũng lên tiếng bác bỏ.

"Bọn anh hiểu là mấy đứa rất nhớ nhau sau từng ấy thời gian xa cách nhưng làm ơn không phải ở trong bếp. Han có thể sẽ nhìn thấy nên là đừng vấy bẩn tâm hồn trong trong sáng của bé nha." Jaemin coi như không nghe thấy lời Chenle.

"Ô, thế là hai đứa đang làm chuyện đó trong bếp hả?" Jeno cuối cùng cũng hiểu ra.

"Anh, không phải thế! Chenle cố với cái gì đấy trên tủ bếp nhưng anh ấy không thể nên em giúp một tay nhưng sau đó thì mất thăng bằng rồi mới như vậy, đúng lúc ấy thì ba người xuất hiện." Jisung giải thích rõ ràng.

Đó đúng là những gì đã xảy ra trước đó nhưng ba người kia chẳng có vẻ gì là tin vào lời nói của cậu cả.

"Rồi, rồi." Jaemin miễn cưỡng gật đầu: "Vì mấy đứa muốn nên anh đành giả vờ là anh tin vậy."

"Bác Na." Han reo lên mừng rỡ, chạy ào về phía bác Jaemin của bé.

Han chăm chú ngồi xếp domino ở phòng khách nên không để ý chuyện ồn ào xảy ra trong bếp nãy giờ.

"Còn bác thì sao?" Jeno mong chờ hỏi Han khi bé đang lọt thỏm trong vòng tay của Jaemin.

Jisung và Chenle thầm thở phào nhẽ nhõm, cảm ơn Han nhiều lần vì đã cứu họ khỏi sự trêu chọc dai dẳng của ba người anh.

"Chào bác No ạ." Giọng Han không chút cảm xúc, hoàn toàn không có hứng thú với Jeno.

"Han, con nhớ bác Jun không nè?" Renjun hào hứng và nhận lại một cái gật đầu nhẹ bẫng, Han nhàn nhạt trả lời còn không thèm nhìn mặt anh ấy.

Bên này, Jisung và Chenle cố nén cười trước biểu cảm đáng thương của Renjun và Jeno. Hai người đang trưng ra cái bộ mặt tổn thương ghê gớm vì bị Han cự tuyệt.

"Chú mày biết không, đây là lý do bọn anh mới không muốn có con đấy." Renjun hờn dỗi.

"Đứa bé sẽ thiên vị Jaemin hơn bọn anh." Jeno cũng hờn dỗi không kém: "Bọn anh sẽ như không khí vậy: tàng hình."

"Em vô tội, tại em thu hút quá chứ bộ." Jaemin tự hào.

"Con chỉ đùa bác Jun và bác No thôi." Han nũng nịu: "Con muốn được ôm."

[Jichen/Full] PapaNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ