Phiên ngoại 3

642 107 0
                                    

Cậu đã chính thức từ mặt hắn.

Câu chuyện này xảy ra sau 2 tháng dọn đến ngôi nhà mới này, cậu kiếm được công việc làm Cha xứ ở một ngôi đền thiếu bóng thầy tu tại thị trấn bên cạnh, vì nhân lực ít ỏi nên cậu mất khá nhiều thời gian ở lại đấy phụ giúp có hôm tận tối khuya mới trở về.
Hắn không ý kiến gì, tôn trọng những gì cậu làm, chỉ là thiếu hơi ấm từ người tình làm hắn có chút cô đơn dù cuối tuần nào hắn cũng đè cậu ra, làm đến khi cậu ngất vì kiệt sức thì thôi.

Tóc của cậu buộc phải nhuộm đen lại, đơn giản là để tránh sự soi mói từ tin đồn ở thị trấn cũ, hắn tiếc đứt ruột màu tóc vàng óng ả từng một thời làm hắn đắm đuối nên trước khi nhuộm một ngày, hắn ôm cậu cả ngày để hít ngửi, vuốt ve mái tóc đó như một lời từ biệt.
Cơn khát máu cũng dần bớt đi từng đợt, lâu lâu hắn mới cần uống máu cậu, nó cũng là một điều tốt.

Điều tốt kể mãi cũng chán.

Từ khi chuyển về ngôi nhà này, hắn có bất mãn một điều. Chẳng biết cậu có bị vong nhập không mà dạo này cậu khó tính phết.
Cụ thể là chuyện bé xé to, mồm miệng cứ luyên thuyên mãi không ngừng, suốt ngày mắng hắn vô cớ, đi uống cốc nước lỡ làm dây ra áo cậu cũng cằn nhằn.

Biết là công việc bên nhà thờ bận rộn khiến cậu căng thẳng nhưng hắn cũng đâu có dám làm phiền cậu, khổ nỗi việc ôm cậu để ngủ ngon thôi cậu cũng phàn nàn.

"Keisuke, anh đừng đổ thức ăn cho Peke J nữa-"

"Keisuke, anh còn chưa chịu đi tắm à?!"

"Đừng vứt áo sơ mi vào cùng áo thun nữa, nó sẽ bạc màu khi giặt mất!"

Đỉnh điểm của sự chịu đựng là trong một buổi tối, khi cậu đang dọn dẹp bãi chiến trường sau giờ cơm, hắn đi ra với mái tóc dài ướt sũng ngồi bệt lên sofa, giọt nước nhỏ xuống đệm ghế làm cậu ngứa mắt liền lau tay đi đến lấy khăn vò khô tóc anh.

"Em đã dặn rồi, đừng có để tóc ướt-"

"Em thôi đi, sao mấy bữa nay em cứ hay càm ràm đủ thứ chuyện thế?! Tôi không ăn cái này em cũng lên tiếng, tôi không đáp ứng cái kia em cũng bất mãn, em có thể bớt lắm lời được không?!"

Hắn hất tay cậu kèm với lời bứt rứt như tuôn trào ra từ miệng hắn sau ngần nấy thời gian kiềm lại.
Cậu sững người, lúng túng đảo mắt rồi quay đi không nói lời nào.

Hắn thấy thế cũng chẳng quan tâm gì, chắc có lẽ cơn giận đã làm hắn quên mất tính cậu nhạy cảm đến thế nào.
Bầu không khí yên tĩnh trả về cho hắn, nằm dựa vào gối yên tĩnh nhâm nhi từng nội dung quyển sách, hắn còn không thấy có lỗi về chuyện vừa rồi, cứ thế ngồi một lúc lâu, hắn giật mình nhận ra giờ đã nửa đêm.

"Trễ quá, sao bữa nay mình-"

Hắn khựng lại, mọi ngày hắn đều đi ngủ sớm là do có cậu nhắc nhở, bây giờ mải mê với quyển sách quá làm hắn vô thức xóa luôn cả khái niệm thời gian ra khỏi đầu.

Lủi thủi về phòng, hắn thấy người yêu mình cuộn tròn trong đống chăn bông im thin thít, chắc cậu ngủ rồi.
Hắn leo lên giường, cảm giác được chiếc đệm lún xuống, cục bông bên cạnh bỗng dưng cử động, ngồi dậy giữ nguyên trạng thái đi ra ngoài.

[BajiFuyu] [Vampire AU] Sweet bloodNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ