7

83 7 0
                                    

Cuối mùa hè ve phá lệ nôn nóng. Trước khi nhìn thấy cuối cùng của tầm nhìn xa, háo hức muốn trút năng lượng cuối cùng một cách cuồng nhiệt.

Vương Nhất Bác đứng tại bên trong phòng hóa trang, nhìn xem mặt mình, giữa lông mày vui sướng đã làm lạnh, cậu phảng phất sớm kết thúc trận này tình yêu.

Khương Phạm trong lời nói vẫn còn văng vẳng lặp lại ở trong đầu.

"Tiêu lão sư biết chuyện của cậu, hắn đều hiểu."

"Hắn nói. . .  Chơi với cậu đến cùng, không có quá nhiều thời gian để liên quan đến sau này. "

Tiêu Chiến đã biết cậu "Luyến ái thể chất", đồng thời đã quyết định lần này yêu đương ngăn kỳ.

Cậu mất đi chủ đạo quyền, tại đây đoạn cảm tình trong triệt hoàn toàn để bị vây bị động.

Lúc trước đều là cậu hô ngừng, lựa chọn một cái thời cơ tốt nhất rời khỏi một đoạn tình cảm —— hiện tại cậu hoàn toàn không có tiết tấu, mà đối phương bên kia đã phân rõ nguyên tắc lạnh lùng một cách công bằng và chính đáng, đồng hồ đã điểm vào ngày cuối cùng, và kết thúc đã được viết.

Mà cậu sớm biết những này, không khác đã đi vào thất tình.

Khương Phạm lúc ấy nhìn cậu thất hồn lạc phách đích bộ dáng, trong lòng rụt rè, Tiêu Chiến lúc trước để hắn nói những lời này, nhiều ít mang theo chút giật dây ý vị, nhưng không biết làm tại sao, hắn bị giật dây thành công, tư tâm quá đủ —— Muốn Vương Nhất Bác nhanh lên gãy mất, cũng muốn xem cậu bị người tuyên án tình hình.

Vương Nhất Bác ở hoá trang trong đợi cho Tiêu Chiến tìm được cậu.

Tiêu Chiến rất đúng lúc dựa theo buổi sáng nói xong, tới đón cậu ăn cơm trưa. Buổi chiều hai người đều không có thông cáo, Tiêu Chiến đưa ra muốn dẫn cậu ra ngoài đi một chút.

Trái tim của cậu rất trống rỗng, nhất thời muốn cực hạn, cố ý xé rách sợi dây liên kết giữa hai người. Cậu đẩy Tiêu Chiến vào tường hôn thật mạnh, ngẩng đầu lên cắn chặt môi nhưng thật sự không dám đẩy mạnh. Cuối cùng, cậu vòng qua cổ đối phương như chịu thua, gục đầu vào ngực anh, giống như một con chó con bị bỏ rơi van xin.

Tiêu Chiến sờ sờ đầu cậu: "Làm sao vậy, chó con."

"Không có." Cậu lắc đầu, "Chính là. . . Có điểm nghĩ muốn Chiến ca."

"Anh ở đây." Tiêu Chiến nói, "Như thế nào mệt thế?"

Cậu ý đồ từ Tiêu Chiến trong mắt tìm tới chút không kiên nhẫn thậm chí là chán ghét mà vứt bỏ, để cho mình tin tưởng cậu là có lý có cứ đối Khương Phạm nói ra như thế một phen, nhưng mà cặp kia quá phận đẹp mắt trong mắt, thật sự rõ ràng viết đầy bất đắc dĩ cùng yêu chiều.

Cậu muốn hỏi, đã dạng này, vậy tại sao liền có thể sớm nói ra đến kỳ rời đi dạng này kiên quyết lời nói đây.

Chính là Tiêu Chiến chính là như vậy thản nhiên mà nhìn thấy cậu, giống như là một cái muốn nắm cậu đi hướng tương lai tươi sáng người yêu, anh ôn nhu, lại có kiên nhẫn, để cho người ta có thể tin tưởng, bọn họ có thể đi cực kỳ lâu.

[CV/HOÀN] Thể Chất Yêu Đương - ZSWWNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ