5

497 45 5
                                    

Hi Seo Jin!

Chị Soo Ryeon ạ?

Ừm

Dạ vâng

Em chưa ngủ hả?

Dạ chưa chị

Ừm

Có việc gì không ạ?

Ừm

Chị cứ nói đi ạ

Liệu em có rảnh không?

Sáng chủ nhật em rảnh

Em không phải đón khách sao?

Không chị, khách sạn em hôm đó đóng cửa nên lễ tân tụi em được nghỉ.

Ừm

Chị định nhờ em gì sao?

Chị muốn nhờ em chút việc. Không biết có được không nhỉ?

Em ạ?


Có được không? Nếu em không tiện cũng không sao đâu.

Dạ không ạ

Vậy là em đồng ý?

Vâng

Vậy sáng chủ nhật em qua nhà chị nhé! Chị sẽ gửi thông tin cho em sau.

Vâng

Em ngủ ngon!

Chị cũng vậy!

"Làm lễ tân" tôi chỉ nhếch miệng cười và uống nốt ly cà phê đắng ngắt, nguội lạnh của mình.

"Chị ấy muốn nhờ mình gì sao?", Seo Jin nghĩ ngợi một chút còn mi mắt cô cụp xuống từ lúc nào.


Cô chọn đi chọn lại vẫn không biết nên mặc gì cho hợp. Đây là lần đầu có ai đó mời cô đến nhà chơi mà cô cảm thấy phấn khích và mong muốn gặp mặt đến vậy. Tất nhiên là cô đã có nhiều cuộc gặp mặt rồi nhưng lần này là gặp chị. Một người con gái mà cô cho là đặc biệt nên Seo Jin có chút lúng túng, không biết ăn vận như nào cho phù hợp. Cuối cùng cô chọn chiếc váy trắng dài mỏng có cổ rộng hình tam giác. "Mong là chị ấy sẽ thích", cô tự nhủ.

Mất tới hơn 2 ngày để toi dọn lại cái nhà của mình. Chỉ là một căn hộ nhỏ hơn rất nhiều so với biệt thự của gia đình tôi nhưng khi phải một mình dọn đống đồ mình đã bày bừa thì cũng khiến tôi phải "bở hơi tai". Căn hộ này gồm một phòng khách, bếp, nhà tắm và một phòng ngủ lớn với ban công rộng đủ cho tôi đặt cả một bộ bàn uống trà ở đó luôn, nhưng tôi để trống ban công và chỉ trồng cây mà thôi. Phòng ngủ tôi to nên tôi biến chúng thành phòng vẽ luôn, dọn cái phòng này là mệt nhất.

//ShimCheon// GhostNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ