Chap 1

395 31 10
                                        

Khoảng khắc Voldemort ngã xuống cả thế giới phù thủy nhưng một lần nữa được hồi sinh. Họ không phải sống trong sợ hãi hay lo lắng một lần nào nữa. Sao vậy, hân hoan trong niềm vui của cả thế giới phù thủy lại có người khóc thương.

Điều gì khiến cho người đó đau khổ đến tột cùng điều gì đã khiến cậu phải bật khóc đến thương tâm. Điều gì.......

Không ai biết cả chỉ có cậu chỉ có trái tim cậu mới biết sao cậu lại đau đớn đến thế. Cậu đang khóc vì điều gì chứ cậu đã chiến thắng mà. Chiến đấu một cách quật cường với kẻ mà ai cũng biết là ai, đứng lên chống lại thế lực hắc ám đang ngày một bành trướng, kiên cường chiến đấu vì một tương lai.

Đúng rồi cậu chiến đấu vì một tương lai, một tương lai mà ở đó có cậu và anh .....

Đúng rồi vậy anh đâu. Anh đâu rồi sao chỉ có mình cậu. Chẳng phải anh đã hứa với cậu rồi sao. Chẳng phải lời hứa về một tương lai vì nó quá xa vời, cũng chả phải lời hứa về một tình yêu đẹp bởi vì nó vốn đã thế. Nó chỉ đơn giản là lời mời hẹn hò đúng vậy chỉ là một buổi hẹn hò.

Nghe nực cười lắm đúng không. Đứng trước trận chiến sinh tử lại có người hứa với cậu về một buổi hẹn hò lãng mạn. Lúc đó, cậu cười cậu cười vì sự ngây ngô của anh cười vì tâm trí anh chỉ nghĩ được như thế. Giờ cậu vẫn cười, một nụ cười méo mó như cười thẳng vào sự ngu ngốc của bản thân.

Một buổi hẹn hò nghe hay đấy cậu cũng muốn biết hẹn hò là như thế nào nhưng điều giản đơn ấy sao lại xa tầm tay vậy nhỉ.

Sao cậu vẫn ngồi đây là khóc chứ đúng rồi phải đi tìm anh chứ khóc lóc làm quái gì.

" Anh đây rồi ."

Người anh lạnh quá để em sưởi ấm cho anh nha. Anh đang cười với em đúng không? Vậy mở mắt ra nhìn em đi chúng ta còn phải đi hẹn hò nữa đó. Anh cứ nằm đây thì sao đi.

"Xin anh ......"

Một chút thôi mở mắt nhìn em đi. Chẳng phải anh luôn khen đôi mắt của em đẹp sao? Anh chả bao giờ để em yên ổn cả sao giờ lại thế?

"Nói em ngốc cũng được, la em cũng được, trêu chọc em cũng không sao nhưng anh hãy nói gì đi. Một lời thôi em xin anh ......"

Ngực của em sao cứ nhói đau liên tục vậy nè. Đúng rồi, có phải em ngốc quá đúng không? Anh chết rồi mà sao em cứ vậy thế này.

Anh chết rồi nghe nhẹ nhàng làm sao. Nhẹ nhàng đến mức em chả cảm thấy buồn. Anh biết sao không do trái tim em nó bị bóp nghẹn đến chết rồi.

Anh từng nói em đẹp nhất khi cười nhưng có lẽ nụ cười đó sẽ không bao giờ quay về được. Em mơ hồ nhìn xung quanh bạn bè của em họ khóc sao nhìn đau đớn thế.

Em đãng trí quá đi. Họ khóc vì người họ yêu đã vĩnh viễn ra đi như cách em cố níu kéo anh dù biết anh ....

------------------------------------------

"Này, anh mau tỉnh dậy cho tôi. Đồ ngốc anh định ngủ đến bao giờ...."

Gì đây, cái xác lạnh lẽo trong tay cậu là sao. Cậu đang mơ đúng không. Nó quả thật là một cơn ác mộng đáng giá đấy. Cậu muốn tỉnh dậy rồi muốn được nhìn thấy anh rồi.

Dream [ Harry Potter ]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ