Chương 11.2

427 47 3
                                    

Trong đêm, Vương Nhất Bác ngồi trước bàn, trong tay cầm sách y thuật, nghĩ đến ban ngày Lưu thúc hát danh sách sính lễ, dư âm lượn lờ, cảm thấy có hơi buồn cười.

                

Tiêu Chiến lại viết sính lễ nhiều như vậy, chỉ sợ sáng sớm ngày mai, chuyện này sẽ lưu truyền xôn xao. Vương gia sẽ bị tất cả người hâm mộ ở Chiến quốc đố kỵ.

                

Nghĩ đi nghĩ lại, Vương Nhất Bác bỗng nhiên lại có chút chua xót trong lòng. Cậu kiếp trước ở cùng với Dịch Tu, làm gì mà được đối đãi tốt như thế, cho dù là có, cũng chỉ là mấy trò trẻ con mà thôi.

                

Có điều cũng được, đã từng 'đang ở trong phúc không biết phúc', bây giờ cậu chỉ muốn thành thân cùng Tiêu Chiến, đại thù cuối cùng rồi sẽ báo. Tuy rằng trong lòng không rõ ràng là tư vị gì, tâm động mà lại nhiệt liệt như bay nga dập lửa, kinh hỉ quá nhiều.

                

Nghĩ đến đây, cửa sổ bỗng nhiên bị người gõ hai cái.

                

Vương Nhất Bác ngước mắt, thấy Vân Nam đứng bên ngoài, cậu mở cửa sổ ra. Vân Nam nhìn thấy cậu, đầu tiên là hành lễ, sau đó nói, "Vương Quân, chủ nhân bảo thuộc hạ đưa ngài qua."

            

              

                    

                

Vương Nhất Bác hơi sững sờ, có điều cũng lập tức thẳng thắn gật đầu đáp ứng, "Được."

                

Vừa vặn, cậu cũng có lời muốn nói với Tiêu Chiến.

                

Chờ đến lúc Vương Nhất Bác đi tới Tiêu phủ, bọn hạ nhân ở Tiêu phủ nhìn thấy cậu, cùng nhau ngừng lại việc đang làm, cung kính hành lễ với cậu, "Chào vương quân!"

                

Lưu thúc tươi cười hớn hở nói, " Vương quân, tất cả mọi người đều rất thích ngài."

                

Vương Nhất Bác chỉ cảm thấy trong lòng có chút lúng túng.

                

Cậu đi vào sân sau, ở phía xa liền nghe thấy thanh âm quen thuộc ở trong màn đêm vang lên, "Nhất Bác, qua đây."

                

Vương Nhất Bác giương mắt, liền nhìn thấy Tiêu Chiến nửa nằm trên tàng cây, hai tay chắp trước ngực, hai mắt cong cong nhìn cậu.

                

Vương Nhất Bác đi tới, nhếch miệng lên một cái, "A Chiến, tới tìm ta làm gì?"

                

"Đo áo."

                

 [战山为王] Yêu nghiệt vương gia lừa về nhà!Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ