Cre: 墨染鲸年 on LOFTER
- Đây là tổng hợp bình luận về câu chuyện Ly Cảng Lai Sơn của tác giả Xuân Thụ Liễu Liễu. Các bạn có thể tìm đọc chuyện trước khi đọc những dòng dưới đây, vì thú thật tôi đọc rồi cũng phải đi đọc lại để thấm hết. Ly Cảng Lai Sơn là một câu chuyện kinh điển khi nói về fanfic của Kỳ Hâm Văn Hiên.
- Bản dịch chưa có sự cho phép của người sưu tầm, mong mọi người không đem nó ra ngoài. Bản dịch chỉ đảm bảo 70-80% nội dung.
1. Có lẽ những người nhà khi ấy đã đánh gãy xương Mã Gia Kỳ đến ba chữ đồng tính luyến cũng không biết viết, nhưng mỗi khối xương vỡ của anh đều khắc sâu mỗi nét của ba chữ Đinh Trình Hâm.
2. Trùng Khánh của Mã Gia Kỳ có khắc tên Đinh Trình Hâm, cả đời Đinh Trình Hâm có khắc tên Mã Gia Kỳ.
3. Là Trùng Khánh khép Đinh Trình Hâm về với Mã Gia Kỳ.
4. Hương Cảng có núi Thái Bình, Trùng Khánh có núi Ca Nhạc, trái tim anh từng bị Trùng Khánh và Hương Cảng đưa qua đẩy lại, kết cục lại mãi mãi chôn chân tại ngọn núi nơi thế kỉ hai mươi. _Trích Ly Cảng Lai Sơn.
5. Đinh Trình Hâm làm kinh diễm tuổi xuân của Mã Gia Kỳ, Mã Gia Kỳ lại làm dịu đi những năm tháng của Đinh Trình Hâm, chỉ là cuối cùng không ai có kết cục tốt.
6. Đinh Trình Hâm bé nhỏ, Đinh Trình Hâm trưởng thành.
Đinh Trình Hâm hồng y, Đinh Trình Hâm xinh đẹp.
Đinh Trình Hâm khi cười, Đinh Trình Hâm khi khóc.
Đinh Trình Hâm của Trùng Khánh là Đinh Trình Hâm của Mã Gia Kỳ.
Đinh Trình Hâm là Trùng Khánh của Mã Gia Kỳ.
7. Từ đây, những năm 90 ở Trùng Khánh khắc lên kí ức của tôi tên của Mã Gia Kỳ và Đinh Trình Hâm. Đoạn thời gian mờ mịt hồ đồ ấy chính là những năm tháng mà thứ tình cảm đẹp đẽ nhất kia ló qua khe nứt đón chào ánh mặt trời. Hi vọng câu chuyện cũ chốn sơn thành mãi mãi gửi lại thập niên 90, cất giấu đi vần điệu sâu sắc chỉ thuộc về mình nó.
8. Mã Gia Kỳ đến Trùng Khánh, gặp được một thân hồng y. . . Đều bị thế tục cướp đi tốt đẹp, cuộc gặp gỡ này coi như là cứu rỗi lẫn nhau. Trùng Khánh thế kỉ trước, đạo lý thế gian âm tàn hiểm ác, nhưng chỉ có một thân hồng y ấy là khiến Mã Gia Kỳ nhớ thật lâu thật lâu. . .
9. Ca Nhạc Sơn thực ra là một cái tên đẹp, lại vì một bệnh viện tâm thần mà trùm lên mình thứ sắc màu vừa thần bí lại vừa khờ dại. Đứa trẻ con Trùng Khánh mới nứt mắt đã bắt đầu mắng rằng "Mày là đứa dưới mưa trèo tường chạy ra từ Ca Nhạc Sơn đấy à?" Những lời này chôn vào kí ức thời thơ bé của tôi cảm giác bị miệt thị và giẫm đạp, cùng với thứ vô thường trêu đùa vận mệnh của Mã Gia Kỳ và Đinh Trình Hâm dường như rất giống nhau, thứ xiềng xích hoang đường của huyết thống, trốn tránh sự lãng quên, trở về với bản năng nguyên thuỷ nhất, còn để cho tôi gặp được em, để cho tôi yêu em. Khi tôi đọc được ba chữ Ca Nhạc Sơn lông tơ trên người lập tức dựng đứng lên, cảm giác như là gặp phải báo ứng vậy, nhìn đi nhìn lại nhìn đến rơi nước mắt. Tình vì đâu mà trở nên cố chấp như vậy, chính là vì lưu luyến không rời, tôi tự tay dùng máu thịt và tâm lực của mình đắp lên từng tầng từng tầng một nỗi đau khi biệt ly. Nỗi đau ấy chẳng phân giàu nghèo, không quản hèn sang. Có lúc nghèo một chút, điên một chút nhưng chân thành, vốn dĩ cũng chỉ cần vậy là đủ.
BẠN ĐANG ĐỌC
non-fiction ▸ nhật ký quan sát ruộng khoai
Non-FictionViết và lụm bởi 𝐆𝐢𝐚𝐧𝐠. 𝐖𝐡𝐚𝐭 𝐜𝐚𝐧 𝐛𝐞 𝐟𝐨𝐮𝐧𝐝 𝐡𝐞𝐫𝐞? TNT's materials trên Lofter, Weibo, Douyin, ba bảy dòng lảm nhảm của mình về fanfic, topic liên quan đến TNT. 𝐖𝐚𝐫𝐧𝐢𝐧𝐠: Mình lụm và dịch và viết. Vậy nên nếu cậu có khó chị...