Chương 1

776 33 1
                                    

Thời Ảnh là thế tử của Không Tang quốc. Y là người có dáng vẻ phi phàm nhìn giống thần tiên, mặt mày sáng lạng, đôi mắt lạnh lùng. Thời Ảnh mỗi khi xuất hiện đều mặc bạch y, tay cầm cây dù, tóc dài dùng ngọc quan buộc lên.

Mẫu thân Thời Ảnh là một quý phi rất được Bắc Miện Đế sủng ái. Lúc bà mới nhập cung, Bắc Miện Đế đã say mê sắc đẹp của bà và phong bà làm phi. Đến khi bà hạ sinh Thời Ảnh thì sự sủng ái của Bắc Miện Đế đối với bà có thể nói là độc sủng lục cung.

Năm Thời Ảnh 14 tuổi không hiểu vì lý do gì, bà không còn được Bắc Miện Đế sủng ái nữa, mà Bắc Miện Đế còn có phần ghẻ lạnh với bà.

Một năm sau, bà bị người hãm hại. Bắc Miện Đế không cho điều tra rõ sự việc, đã phế bà xuống làm tài nhân và giam bà vào lãnh cung. Thời Ảnh ngay lúc đó đã đứng ra bênh vực mẫu thân to tiếng với phụ vương. Chính vì thế đã làm Bắc Miện Đế nổi giận, ban thánh chỉ tước bỏ hết phong vị thế tử của Thời Ảnh và giam lỏng y ngay tại phủ của y ở hoàng cung. Bắc Miện Đế còn lệnh cho thị vệ trông coi y chặt chẽ, không cho y được bước chân ra khỏi phủ.

Mẫu thân Thời Ảnh vì không chịu nổi cảnh tượng sống trong lãnh cung. U ám, lạnh lẽo và không được giao tiếp với thế giới bên ngoài. Nên chưa đầy một tháng bà đã nhảy xuống giếng để tự kết liễu mạng sống của mình.

Thời Ảnh khi nghe được tin dữ, y đã đau đớn biết nhường nào. Cái chết của mẫu thân đã làm cho lòng của Thời Ảnh đối với người phụ vương ngồi trên ngôi vị cửu ngũ chí tôn kia trở nên nguội lạnh.

Có nhiều lúc Thời Ảnh ao ước, phải chi y chỉ là con của một dân thường. Khi đó y sẽ có được một sống vui vẻ hạnh phúc bên cạnh phụ mẫu.

Sau khi để tang mẫu thân 3 năm, Thời Ảnh chẳng còn thiết tha gì với chốn cung vàng điện ngọc này nữa. Y quyết định rời khỏi nơi hoàng cung đầy rẫy mưu mô, hiểm độc kia để lên núi Cửu Nghi.

Ở trên núi Cửu Nghi có một thần điện gọi là thần điện Cửu Nghi.

Vì Thời Ảnh vẫn còn đang bị giam lỏng, nên việc y rời khỏi hoàng cung là điều khó khăn. May thay có một thị vệ đã giúp y rời khỏi hoàng cung, nhưng phải đổi lại bằng mạng sống của hắn.

Khi đã đến được núi Cửu Nghi Thời Ảnh nhanh chóng đi lên thần điện. Ở thần điện, Thời Ảnh dẹp bỏ hết mọi ưu phiền, mà chuyên tâm vào tu luyện. Có thần điểu Trùng Minh ngày ngày bay đến hoa viên bầu bạn với y.

Thời Ảnh nhờ siêng năng tu luyện, mà chẳng bao lâu y đã trở thành đại thần quan của thần điện Cửu Nghi.

*****

Năm Trường An thứ 4, tại thành Lạc Dương.

Hôm nay, là ngày giỗ của mẫu thân. Thời Ảnh lại rời thần điện để đi viếng mẫu thân.

Nơi đây, đã trải qua hơn mấy trăm năm, qua bao nhiêu biến đổi thăng trầm của thời gian, thì nơi này vẫn không thay đổi. Lãnh cung vẫn là lãnh cung, cái giếng mà mẫu thân y xưa kia đã trầm mình xuống vẫn còn đó.

Thời Ảnh ngồi lặng đi bên giếng, mà hồi tưởng về những ngày tháng xa xưa. Y hồi tưởng về khoảng thời gian y còn nhỏ. Khi đó mẫu thân còn sống, mẫu thân là người luôn thương yêu bảo ban y. Đúng là khoảng thời gian đó đối với y thật hạnh phúc biết bao. Thời Ảnh ngồi bên giếng cho đến khi mặt trời xuống núi, thì mới chịu trở về thần điện.

[BJYX] [BÁCH THỜI KHẢ LẠC] LƯỠNG THẾ KHIÊNNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ