Chap 27: Ghen(H)

40K 1.8K 1.3K
                                    

Jungkook từ từ mở mắt, ánh hoàng hôn từ cửa sổ rọi chiếu vào, cậu gõ gõ đầu vài cái rồi vươn vai. Nhìn màu đỏ rực của ánh nắng chiều tà, cậu trộm thở dài rồi trôi vào miên man với những dòng suy nghĩ. Cậu ở cạnh hắn chắc cũng gần một năm rồi, thời gian trôi qua thật nhanh, chắc người đó cũng đã hành động rồi. Cánh cửa mở ra, hắn cười tươi đem đồ ăn vào

- Bé yêu dậy rồi sao? Em đói chưa? Tôi nấu mỳ cho em nè.

Cậu nhìn hắn mà nước mắt bất giác rơi, Taehyung hốt hoảng đặt đồ xuống, chạy tới ôm cậu vào lòng

- Sao...sao thế? Em còn đau sao?

- Không...em hạnh phúc lắm!

Hắn cười nhẹ, xoa đầu cậu vài cái rồi lại yêu chiều đút đồ ăn cho cậu, thật chỉ mong cả hai mãi như vậy, mãi mãi vậy.

- Lát anh có đến bar kí hợp đồng, em muốn đi cùng không?

Cậu vui vẻ gật đầu rồi cười tươi. Tối đó cả hai phi chiếc xe phiên bản giới hạn đến bar. Chỉ có hắn đi đường mà mặt khó ở cực kì, bởi em người yêu hắn diện cái áo sơ mi trắng hôm qua đã vậy còn tháo mấy chiếc cúc đầu, lộ ra một kẽ ngực trắng mịn, xương quai xanh hiện rõ lên. Chiếc quần da thì bó sát, bờ mông tròn trĩnh nhìn chỉ muốn vỗ. Cậu huýt sáo khiêu khích hắn, đúng là chưa bị liệt chưa biết sợ, hắn tự thề bằng mọi giá lát sẽ quăng cậu lên giường mà ăn sạch sẽ không sót một cái gì. Tới nơi thì đã có một người phụ nữ với chiếc váy ngắn cũn cỡn, cái áo mỏng dính lộ nguyên vòm ngực căng tròn đang ngồi đợi với ly rượu vang. Hắn thì không để tâm chỉ chẹp miệng ngán ngẩm, thể loại này hắn gặp phát ngán rồi. Nhưng Jungkook thì khác. Cậu đỏ mặt mà gãi đầu, đã vậy còn nhanh chân tới đó ngồi cạnh cô ta.

- Xin...xin chào. Tôi là Jeon Jungkook, tôi có thể làm quen với cô...

- Không!

Hắn bế sốc cậu lên, quay đầu lườm nguýt cô đối tác rồi đi thẳng lên lầu

- Về thay bộ đồ kín đáo rồi mai quay lại. Không thì hủy hợp đồng.

Cô ta tái mét vội cầm túi xách chạy đi. Cậu không bằng lòng phồng má, để hắn bế lên phòng VIP. Tấm lưng lực lưỡng nhưng yếu mềm va chạm với đệm trắng liền có chút nhức nhối. Cậu chưa kịp phản ứng đã bị hắn ghì chặt xuống mà hôn thật sâu. Chiếc lưỡi của hắn như một con rắn nhỏ nhưng có võ, trườn hết chỗ nọ đến chỗ kia hút sạch không khí của cậu. Phải đợi người dưới thân trợn tròn lòng trắng hắn mới dứt ra. Jungkook hít thở dồn dập, dứt khoát lên gối nhưng hắn vẫn dễ dàng cản lại được

- Anh làm gì vậy? Cô ấy đẹp như thế, em còn chưa kịp xin số mà...

Rồi xong, khuôn mặt hắn không còn gì ngoài màu đen. Taehyung cởi chiếc cà vạt, trói chặt tay cậu lại đầu giường, cởi sạch đồ trên thân hình mảnh khanh đó. Hắn ngậm một viên thuốc, truyền qua cho cậu. Nhưng con thỏ cơ bắp này không biết sợ, còn vênh mặt thách thức hắn

- Xuân dược chứ gì? Cái này trên truyện pỏn em đọc đầy. Sức chịu đựng em giỏi lắm, an tâm.

- Không em, xuân dược lỗi thời rồi.

Được Kim Daddy bao nuôiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ