Chương 18

1.5K 9 0
                                    

❋ 018. Nhiễm Ninh: Đến kỳ kinh nguyệt.

Edit: Nấm

Beta: Mel

Dư Đằng Minh học lớp 10-3, Nhiễm Ninh học 10-4.

Tiết thể dục của lớp 10-3 ngay sau tiết của lớp 10-4.

Giáo viên thể dục của Nhiễm Ninh thích cho bọn họ ở trên sân bóng ngay trước tòa nhà dạy học, Dư Đằng Minh ngồi bên cửa sổ thoáng nghiêng đầu là có thể nhìn thấy toàn bộ hoạt động của lớp 10-4.

Như cậu đã nghe lúc sáng, Lâm Hạo đang dạy Nhiễm Ninh nhảy xa.

Nhiễm Ninh vẫn vụng về như mọi khi, dù là tư thế nhảy hay động tác chuẩn bị nhảy vẫn có chút cứng.

Lâm Hạo dạy cô một lúc lâu, thấy cô vẫn không có nhiều tiến bộ, cậu buồn rầu ôm lấy đầu, không biết nên làm thế nào.

Dư Đằng Minh cười lạnh, Lâm Hạo xui xẻo quá rồi, đồng ý dạy một đứa ngốc như vậy.

Thầy giáo đang viết câu hỏi lên bảng đen, Dư Đằng Minh viết xong lại tiếp tục xem tình hình trên sân bóng.

Lâm Hạo đứng đối diện với Nhiễm Ninh, cách Nhiễm Ninh khoảng chừng 1 mét, cậu ấy chỉ tay về phía mình, ý bảo Nhiễm Ninh nhảy tới đây.

Nhiễm Ninh nhào về phía Lâm Hạo như quả bóng tròn vo, cách Lâm Hạo không xa thì dừng lại.

Lông mày Dư Đằng Minh nhảy dựng.

Cậu nhìn thấy Nhiễm Ninh quay lại vị trí cũ và nhảy tiếp, xa hơn một chút so với lần trước. Cô bật cười ngạc nhiên và nhảy lần thứ ba.

Lần này đã gần với Lâm Hạo hơn nữa rồi.

Thấy cô còn muốn nhảy thêm lần thứ tư, Dư Đằng Minh nắm chặt tờ giấy nháp bên dưới tay mình.

Lâm Hạo vẫn đứng tại chỗ đó, không lùi bước.

Dư Đằng Minh chắc chắn rằng giây tiếp theo Nhiễm Ninh có thể nhảy vào ngực của Lâm Hạo.

"Dư Đằng Minh." Giáo viên gõ lên bảng đen, "Ngoài cửa sổ có gì đẹp vậy, em đã làm xong bài chưa?"

Dư Đằng Minh nhanh chóng đứng lên, đọc câu trả lời cho giáo viên.

"Được rồi, ngồi xuống đi." Giáo viên nói, "Chú ý nghe giảng, đừng có suốt ngày nghĩ sang chuyện khác."

Dư Đằng Minh gật đầu ngồi xuống, bàn trước bàn sau cậu khẽ cười rầm rì.

"Dư Đằng Minh, cậu đang nhìn hoa khôi à?" Người ngồi cùng bàn chọc chọc tay cậu.

"Cái gì?"

"Đừng giả bộ chứ, đừng nói với tớ là cậu không biết Mạnh Tình nhé."

"Biết."

"Không phải chứ." Người ngồi cùng bàn nói, "Người ta có ý với cậu, cậu phải nhanh lên."

"Ồ." Dư Đằng Minh lơ đãng đáp.

Cậu liếc nhìn sân bóng ngoài cửa sổ, không thấy Nhiễm Ninh và Lâm Hạo.

Đi đâu mất rồi?

[HOÀN] Chinh Phục Nam Sinh Thúi Chỉ Cần Một Đêm - Tả HạNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ