Sau khi kết thúc trận chiến cuối cùng với chúa quỷ Kibutsuji Muzan . Nguyệt trụ , Tokito Yue vì đỡ đòn cho đồng đội mà go to die ...
Cứ ngỡ là sẽ được đoàn tụ với gia đình nhưng ai ngờ lại quay về thế giới hero , nơi đã cô được sinh ra...nơi đã từng...
. . . . - " Năm cuối rồi , thời gian không còn nhiều nữa , các em nên suy nghĩ thấu đáo về tương lai... Bây giờ lớp trưởng , em lên phát cho cả lớp giấy nguyện vọng nhé "
- " Các em ghi xong thì nộp lại cho lớp trưởng nhé "
Cả lớp đồng thanh :
- " Vânggggg " . . . Ochako nhìn Yue , thấy cô ấy có vẻ không quan tâm đến mọi thứ xung quanh , cô nói nhỏ
- " Yuchan ! Yuchan ! Cậu tính vào trường nào vậy ? "
- " Sora với Ochan vào trường gì thì tớ sẽ vào trường đấy "
- " Tớ thì tính thi vào cao trung Yuuei còn 2 cậu thì sao ? "
- " Cậu muốn làm anh hùng à ? " _ Yue
Ochako gật đầu vui vẻ
- " Ưm ! Tớ muốn trở thành anh hùng lắm lun á "
Sora chống cằm
- " Ừm , thế thì thi vào Yuuei vậy ... Thi vào đó không Yue ? "
- " Ừ , hai người đi đâu tớ đi đó !..."
- " Hả " _ Ochako
- " Thiếu 2 cậu tớ không sống nổi đâu "
Yue hí hoáy viết , còn nội tâm của 2 bà kia bắt đầu nổi lên cơn bão tố
{ Cậu đừng có thả thính nữa có được không Yue/Yuchan ? Uiiii , ăn cái gì mà đáng yêu thế không biết (≧▽≦)(≧▽≦)(≧▽≦) }
Tan học ,
- " Tớ về nhé Yuchan "
- " Bye nha Yue "
- " Bái bai Ochan , Sora "
Cô vẫy tay chào hai người kia rồi đi về , trên đường về cô vô tình đi qua con phố và hình như là có tội phạm tấn công thì phải ?
Rất tiếc! Hình ảnh này không tuân theo hướng dẫn nội dung. Để tiếp tục đăng tải, vui lòng xóa hoặc tải lên một hình ảnh khác.
Cô nhớ đến lời dạy của bố Yagi " Nếu như sau này có ai gặp nạn thì con hãy tìm cách cứu họ nhé " Không nghĩ nhiều cô dứt khoát lôi thanh kiếm gỗ ra xông đến phía cậu trai đang gặp nạn kia
- " Hơi thở của Mặt Trăng : Thức thứ nhất : Bán Nguyệt Trảm "
Một nhát chém dứt khoát hướng tới tên tội phạm bùn . Ngay lập tức hắn ta bị chẻ đôi , chớp thời cơ cô nhanh chóng kéo cậu trai tóc vàng tro kia ra rồi quăng về phía sau , sau đó túm cổ cậu tóc xanh rêu đi ra xa . Mọi chuyện diễn ra quá nhanh ( không đầy 10 giây ) , khiến cho 2 thanh niên kia không kịp load não thì All Might đã tặng cho tên tội phạm bùn 1 đấm làm thay đổi cả thời tiết hiện tại .
- " Chỉ bằng cánh tay phải mà thay đổi cả thời tiết luôn "
- " Ngầu quá á á .... Đó chính là sức mạnh của All Might "
Trong khi các anh hùng đang khen ngợi cậu tóc vàng tro , thì cậu bỏ lơ họ và bước về phía cô gái vừa cứu cậu tính quay lưng bỏ đi
- " Cái con kia ! Ai mượn mày cứu tao hả ? "
Cô quay lại , thờ ơ đáp
- " Bố dạy phải giúp người gặp khó khăn "
Nói xong cô bỏ đi , để lại cậu trai đứng đó rồi đi về nhà , trong đầu nghĩ
{ Tối nay ăn gì nhỉ } . . . . Tối đến ,
- cạch
- " Ta về rồi đây ~ "
Yagi bước vào trong nhà hướng tới phòng bếp thấy cô con gái đang soạn thức ăn ra bàn .
- " Bố Yagi hôm nay về muộn "
- " A...trên đường đi bỗng nhiên có tội phạm nên là..."
- " Nên là bố yagi phải bắt tội phạm ? "
- " Đúng ! Đúng thế !..."
- " Và rồi bố Yagi lại hộc máu ? "
Yue đưa mắt nhìn ông , ông đưa mắt nhìn ra chỗ khác tay ông gãi đầu , cười cười
- " Haha...có sao đâu...dù sao thì mọi thứ đều ổn cả mà...haha "
- " Vâng ! Ổn lắm , trong khi con đang cố tìm cách để chữa cho bố , còn bố thì càng làm cho nó nặng hơn "
- " Thôi mà Dâu Tây , con không cần phải cố quá sức đâu , dù sao vết thương này xác suất trị khỏi là rất thấp nên là..."
- " Nên là..."
- " Ờ thì... "
Cô ngồi xuống bàn
- " Không có chuyện con nói mà không làm đâu "
- " Dâu Tây à "
- " Ăn tối thôi ... Bố Yagi "
- " Huhu , vẫn là Dâu Tây thương ta nhất "
Ăn được 1 chút , cô nói với Yagi
- " Con sẽ thi vào Yuuei "
- " Khoa anh hùng "
- " Ừm , cứ thi đi...hả!!! Con muốn thi vào Yuuei á ? Không phải con bảo là con không thích làm anh hùng sao ? "
- " Sora với Ochan muốn thi vào đấy , nên con cũng sẽ thi "
- " Thật à "
- " Dù sao thì bố Yagi không phải cũng muốn con trở thành anh hùng sao ? "
- " Đúng là ta muốn nhưng con..."
- " Con ổn ạ , mọi người vui là được "
Ông nhìn Yue , con bé này chưa bao giờ nghĩ cho mình lúc nào cũng nghĩ cho người khác , nhưng lại chẳng bao giờ kêu ca than vãn 1 cái gì , thậm chí là con bé có đau đến mấy thì ông cũng chưa bao giờ thấy con bé khóc hay thể hiện mình rất đau , 1 mặt 1 cảm xúc duy nhất , có hôm té trật khớp cũng còn không biết , làm ông phải lật đật đưa con bé tới bệnh viện . Trong ông lo lắng xót hết cả ruột thì đổi lại Yue chỉ nói 1 cậu vỏn vẹn :
- " Bố Yagi đừng lo , con ổn , con không thấy đau "
Con gái ông nói như vậy , hỏi xem , ông có xót không , có chứ . Giờ cho con bé đi rồi lỡ bị thương thì sao .