6

582 89 0
                                        

Maybe ooc
__________

"Chúng ta đi hội hè chứ không phải lễ Tết đâu, Baji."

Kazutora ngán ngẩm nhìn cái cách ăn mặc đầy vẻ trịnh trọng như chuẩn bị tham gia vào đám cưới hay lễ hội lớn của gã bạn trai mình. Rõ ràng trước khi đi, anh đã dặn hắn ăn mặc nhẹ nhàng thôi đừng cầu kì, quần đùi áo cộc cũng được, hoặc không thì cùng lắm là mặc lấy một bộ yukata mát mẻ. Nhưng giờ nhìn hắn này, một bộ kimono nồng nặc mùi thanh lịch và trịnh trọng quấn thân, thậm chí còn khoác cả một chiếc haori bên ngoài, haori himo treo lủng lẳng trước bụng, mà không chỉ thế thôi đâu, hắn còn mặc cả hakama nữa, nhìn vào đã thấy nóng nực lại còn lạc quẻ.

Baji gãi má cười ngượng, hắn lí nhí nói ra lời lẽ thanh minh: "Thì dù gì cũng là buổi hẹn hò đầu tiên, phải trịnh trọng tí chứ."

Lời biện hộ đầy sự dễ thương được phát ra từ miệng gã bạn trai có phần hơi ngốc nghếch của anh khiến anh không thể không nhịn được mà bật cười ha hả.

"Mày cười cái gì chứ!"

Baji mặt mũi đỏ bừng huých cùi chỏ vào người Kazutora, nhưng nhẹ thôi vì hắn sợ anh đau lắm.

"Không, chỉ là..." Kazutora cố gắng làm cho mình ngưng cười nhưng không thể, bụng anh cũng vì thế mà hơi có cảm giác quặn lại.

Lần này, Baji thực sự không kiên nể gì nữa mà táng vào đầu anh một cái rõ đau, và nó thật sự thành công khi khiến anh ngưng cười lại, thay vào đó thì anh lại phải ngồi xuýt xoa quả đầu của mình.

"Đau đấy, Baji." Kazutora bĩu môi bất bình.

Baji không nói gì, chỉ hừ nhẹ một tiếng có vẻ cũng bất bình không kém.

Thấy phản ứng của gã bạn trai không mấy đặc sắc, Kazutora cũng không buồn ngồi đấy xoa đầu, bĩu môi bất bình nữa. Anh đứng dậy đi ra trước mặt Baji, vui vẻ nở nụ cười đến mức đôi mắt màu hổ phách giờ đây chỉ còn là một đường mi đen lay láy.

"Chỉ là ấy, không ngờ mày lại lại suy nghĩ nhiều như vậy. Chắc hẳn mày cũng mong hôm nay lắm nhỉ, buổi hẹn hò đầu tiên."

Baji vẫn tiếp tục giữ im lặng, nhưng có vẻ gò má đỏ hồng của hắn đã phản bội lại hắn rồi.

Dễ thương ghê.

Kazutora khúc khích cười, anh nắm chặt lấy bàn tay hắn, kéo hắn cùng mình hoà vào dòng người tấp nập của lễ hội.

"Hãy biến hôm nay trở thành một ngày đáng nhớ nhé, Keisuke."

"Vậy chúng ta làm gì bây giờ?"

Một thanh niên vừa tuyên bố hùng hồn sẽ biến hôm nay thành ngày đáng nhớ nhất, đã đứng đây gần nửa tiếng đồng hồ chỉ vì phân vân không biết nên làm gì đầu tiên. Thì cũng tại tất cả mọi thứ đều quá thú vị và đặc sắc, nên Kazutora muốn tham gia hết cùng với Baji, nhưng thời gian là có hạn vì sau đó anh cùng hắn còn phải đi ngắm pháo hoa nữa.

Baji đứng cạnh anh, nhìn cái bộ dạng trầm ngâm suy tư của anh mà thấy buồn cười, có giống trẻ con không chứ? Bàn tay nắm chặt lấy tay anh từ lúc mới bước vào khu lễ hội đến giờ bỗng trở nên chặt hơn, năm ngón tay cũng bất giác mà đan vào nhau, Baji khẽ cười.

「bajikazu」Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ