Tôi cố gắng ổn định cảm xúc, "Tôi bị cảm rồi."
"Bị cảm mới càng phải cần vận động, nếu không sức đề kháng sẽ càng kém."
"Tôi có thể không đi không?"
"Cơ động lên."
...
Mệnh lệnh của chú c.ảnh s.át chưa bao giờ hết phát huy tác dụng.
Tôi ôm đầu, đi tìm một bộ quần áo thể thao.
Trước khi ra cửa còn cố níu lại để soi gương một chút, kết quả bị sự tiều tụy của chính mình dọa sợ, lại lật đật dặm thêm chút phấn, bôi thêm chút son.
Xong xuôi, tôi thầm cảm thán sự xinh đẹp của mình trước gương thêm hai chút.
Khi xuống lầu mới nhận ra Tề Mục đã đợi 20' rồi.
Tôi liên tục xin lỗi.
Anh không nói lời nào, chỉ nhìn vào mặt tôi, biểu tình có chỗ nào không đúng cho lắm.
Lẽ nào là bổn cô nương trang điểm quá sức xinh đẹp khiến anh phải đứng hình rồi?
"Chạy thôi, bắt đầu từ đây, chạy đến công viên đằng kia, cứ từ từ chạy."
Rất nhanh tôi đã bị Tề Mục bỏ xa một đoạn.
Tôi chạy ở phía sau, thong dong đánh giá thân hình anh.
Cánh tay áo ngắn để lộ một đôi tay săn chắc, nhìn từ góc độ này còn có thể thấy được một bờ vai vững chãi, rộng lớn nữa...
Nhưng mà thân hình anh có đẹp thế nào thì cũng không thể khiến vượt qua được sự lười biếng của mình.
10' sau, tôi đã dừng lại//
"Không chạy nổi nữa rồi..."
Vốn tưởng rằng sẽ bị anh mắng cho một trận, không ngờ anh lại rất tự nhiên chạy về chỗ tôi, "Vậy thì đi bộ cùng nhau cũng được."
"Sao lại bị cảm thế?"
"Mấy ngày trước trời chuyển lạnh còn gì."
"Thế thì mặc nhiều quần áo vào, đừng có học theo người ta mà hở tay hở chân nữa."
Tôi:..
Nghe cái điệu bộ này chẳng khác bố tôi tí nào.
"Mấy hôm nay không u.ống r.ượu đấy chứ?"
"Không mà!"
Tề Mục, "Có thế chứ."
Không đúng, sao tôi lại cảm nhận được sự tự hào của ai đó ở đây nhỉ?
Ánh nắng nhàn nhạt cuối ngày phảng phất lên gương mặt tinh tế của Tề Mục khiến anh trông dịu dàng thêm vài phần, tôi chỉ nhìn 1 lần, suýt chút nữa đã không thoát ra được 🙂
Tề Mục đối với tôi mà nói, ngoài việc là một thẳng nam, ấn tượng của tôi về anh đều rất tốt.
Vậy còn suy nghĩ của anh về tôi thì sao, băn khoăn một lúc, cuối cùng tôi không kìm được mà hỏi, "Tôi thật lòng muốn biết, lần đầu tiên chúng ta gặp nhau, có phải anh đã cảm thấy tôi có vấn đề về thần kinh hay không ?"
BẠN ĐANG ĐỌC
"THIẾU NỮ ĐƠN CÔI" ~ TỀ MỤC x CHU CHU
Short StoryChuyện xấu hổ nhất mà tôi đã làm trong đời ____ Uống say, tôi ngồi bên bờ sông hóng gió, bị c.ảnh s.át hiểu lầm rằng đang chuẩn bị quyên sinh. Chú c.ảnh s.át không chỉ lao tới xô ngã tôi mà còn đưa tôi về đồn dạy dỗ một trận nên hồn. Ngày hôm sau, b...
