Trường: Sáng rồi dậy thôi bbi
Vương: Còn sớm mà, anh cho em ngủ chút đi
Trường: Dậy chuẩn bị về ks để chiều đi tập nè
Vương: Ơ chiều nay em phải đi tập rồi á
Trường: Đúng rồi, nay em hết ốm rồi nên đi tập lại với mng
Vương: Vậy giờ phải về rồi, chán thế
Trường: Cuối tuần rảnh anh lại đưa đi cắm trại tiếp
Vương: Vâng
Hải Quế: Dậy hết chưa chuẩn bị về nè
Trường: Nhà em chuẩn bị xong rồi đợi mng thôi á
Hậu: Nhà em cũng vậy
Đại: Bên em cũng xong hết rồi
Hải Quế: Xong hết rồi thì về ks thôi
Ỉn: Hay đi ăn sáng luôn rồi về
Mng: Được á
Toàn: Nay đi ăn mì ý đi
Hải Quế: Triển theo bồ em luôn
Trên đường đi
Vương: Anh, em lạnh
Trường: Em để tay vào túi áo khoác anh nè
Vương: Ấm quá
Toản: *chạy lên* Anh Chung ơi, nhìn mà tủi thân á
Chung: Không sao cố lên em, bọn mình nương tựa nhau, anh cũng vậy mà
Mạnh: Cố tỏ ra là mình ổn nhưng sau bên trong nước mắt biển rộng
Di: Lo chạy xe đi
_____Tới quán_____
Hải Quế: Cho bọn em 20 đĩa mì ý
Toàn: Đấy nhà em kêu cho mng luôn á
Nhân viên: Mình dùng nước gì ạ
Hải Quế: Pessi hết ạ
Nhân viên: Dạ rồi ạ
Hải Con: Nay lại phải đi tập nữa rồi
Chinh: Chán
Gôn: Chinh cho anh mượn máy một tý được không
Chinh: Cho em xin lý do
Gôn: Gọi cho mẹ
Chinh: Vâng
Nhô: Nay anh em vâng dạ luôn kì
Huy: Chuyện lạ à nha
Chinh: Không lẽ chửi nhau hoài
Vương: Mai lại phang nhau giờ
Hải Con: Đồ ăn ra rồi kìa, ăn thôi
Vương: Ngon liền
Gôn: *tai nghe điện thoại 2 tay trộn mì cho Chinh*
Trường: Vương ăn rau vô
Vương: Không ăn đâu
Trường: Ăn nhiều rau mới tốt
BẠN ĐANG ĐỌC
[0608] Cứ ngỡ
Random"Cứ ngỡ" 2 từ mà chúng ta tưởng tượng ra, nhưng tất cả lại không phải như vậy. Giống như có nhưng mối quan hệ cứ ngỡ là tất cả, nhưng không vậy. Cứ ngỡ sẽ bền lâu. Cứ ngỡ sẽ không có khó khăn. Cứ ngỡ sẽ có một tình yêu trọn vẹn ... v.v.