10

330 50 6
                                    






Em chợt tỉnh dậy vào nửa đêm.

Phòng khách sạn có chút lạnh, nhưng thân nhiệt của gã bên cạnh em vẫn ấm áp. Tsukishima nhúc nhích từng chút; đầu đau như búa bổ, em cần đồ uống. Sẽ tuyệt nếu là đồ ấm.

Từ từ, chậm rãi, em bước ra khỏi giường. Bàn chân tiếp xúc với mặt sàn lạnh lẽo, cơ thể trần truồng, bên cạnh em là chiếc quần đùi. Có chiếc áo choàng tắm vắt ngang trên ghế. Em cố gắng mặc nó vào, và bước xuống nhà bếp.

Có chiếc máy pha cà phê, nhưng Tsukishima thực sự không thể dùng cà phê ngay bây giờ. Người em có chút nhức nhối, đúng là như vậy.

Em tìm thấy sô cô la nóng trong tủ chén; cố gắng pha chế trong sự im lặng. Chậm rãi, em rót vào một cái cốc, và đi về phía cửa sổ lớn khổng lồ. Vegas vẫn thức dưới chân em, xe cộ và dòng người nhộn nhịp.

Em có thể nhìn thấy ánh đèn tắt của Luxor; chiếc đu quay khổng lồ phía xa.

Nhấp một ngụm đồ uống để trấn an tinh thần.

"Này."

Tsukishima chớp mắt, nhưng không quay lại. Em có thể nhìn thấy dáng vẻ buồn ngủ của Kuroo phản chiếu qua cửa sổ.

"Mm."

"Không ngủ được sao?"

Tsukishima thừa nhận: "Tôi cảm thấy khó chịu sau khi làm tình."

"Có thật không?" Kuroo lầm bầm, bước tới cạnh em, lịch sự đứng cách một khoảng.

"Ừ." Tsukishima chớp mắt. Em quay đầu nhìn gã - Kuroo cũng ngắm nghía mọi vật như em. Tsukishima thở dài, và chạm vai họ với nhau; một dấu hiệu tinh tế như nói rằng gã có thể chạm vào em.

Kuroo vòng tay qua eo, tay xoa nhẹ lên áo choàng và kéo em lại gần. "Tôi có thể hỏi lý do không?"

"Nó quá sức đối với tôi." Tsukishima nói chậm rãi, trầm thấp, dưới ánh trăng mờ ảo. "Không phải tôi không thích nó..."

"Tôi hiểu." Kuroo vẽ những vòng tròn nhỏ trên xương hông của em. "Em lạnh thật đấy."

"Ở đây lạnh cóng."

"Quay lại giường nào." Kuroo kéo đi, "Tôi sẽ lấy thêm một cái chăn khác."

Tsukishima chớp mắt theo gã; nhìn chằm chằm, bởi vì tên này nghĩ em là ai? Lịch sự và tốt bụng như thế? Làm thế nào, làm thế nào, làm thế nào mà con người này tránh né tốt được sự tham ô của cải như vậy?

Em chui tọt vào giường, gã theo sau em.

Kuroo rời đi vào sáng hôm sau. Tsukishima đi làm. Bạn biết câu chuyện còn lại rồi đấy.

$$$$$


Yamaguchi cố gắng gọi cho em - Tsukishima thực sự không muốn trả lời, nhưng dù sao thì em cũng làm vậy, vì đằng nào em cũng nghe cậu ta mắng mỏ mình.

"Alo?" Tsukishima trả lời, cuộn mình trên sàn, tựa lưng vào giường.

"Tsukki! Tớ đã nhắn tin cho cậu năm lần nhưng cậu không thèm trả lời tớ".

2WEEKFOLDNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ